Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Nện người?
Hắn vươn tay ra, Giới Thần Bi hóa thành một viên gạch bị hắn cầm trên tay, trực tiếp lăng không “Đạp đạp đạp” tiến tới trước, đập tới cái mai rùa kia..
Hải tộc toàn thân màu xanh sẫm trong lòng mừng rỡ, nhịn không được cười như điên, nói:
– Ha ha, dùng sở đoản của mình đi đánh sở trường người khác, thật sự là vô cùng ngu xuẩn ah, cái mai rùa của ta dù là Võ Đế cao giai cũng khó có thể rung chuyển ah, chết đi, Nhân loại!
Hắn tăng thêm chút sức trong tay, tất cả nguyên lực đều rót vào trong giáp, mong có thể một kích tất sát.
“Phanh”
Một tiếng chân vang kinh thiên truyền đến, Giới Thần Bi trực tiếp đánh lên trên mai rùa kia, năng lượng trùng kích cực lớn từ trên thân hai người lan ra.
Trên người Lý Vân Tiêu nổi lên đạo đạo kim quang, vẫn bình yên vô sự.
“Két lạp két lạp”
Cường giả Hải tộc toàn thân màu xanh sẫm kia lại há to miệng, cánh tay của hắn đã triệt để mất đi tri giác, chỉ nghe được một hồi tiếng giáp xác vỡ vụn, hắn kinh hãi cúi đầu nhìn lại
Không chỉ toàn bộ mai rùa, mà cả cánh tay hắn cũng bắt đầu vỡ vụn, theo bàn tay bắt đầu nứt lên, trực tiếp kéo dài tới tận cổ.
“À? Ah”
Hắn rốt cục kêu thảm một tiếng, hoảng sợ xoay người muốn trốn.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Chớ đi ah, ngươi không phải muốn nghiền nát đan điền ta sao?
Hắn vui vẻ, trong mắt hiện lên một tia sát khí, lăng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806903/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.