Lý Vân Tiêu lúc này mới dừng thân lại, gật đầu nói:
– Yêu cầu của ngươi ta có thể hiểu được, luyện phương chỗ ta có rất nhiều, ngươi muốn loại gì.
– Ah, rất nhiều?
Người nọ thoáng cái choáng váng, nhưng rất nhanh liền mừng rỡ không thôi, vội hỏi:
– Tốt nhất là luyện phương một kiện cự chùy Nếu không có thì …, luyện phương các loại huyền khí cán dài hạng nặng cũng được.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một chút, lấy ra một ngọc giản trống đặt trên trán, khắc luyện phương một bộ đại chùy vào đó rồi ném cho đối phương.
Người nọ đại hỉ, vội vàng hai tay nắm ở trong tay, nhưng sợ không cẩn thận sẽ rơi trên mặt đất vậy, sau đó cũng đặt lên trán mình, cẩn thận đọc qua.
Đám người đứng ngoài xem đều im ắng, toàn bộ đều nhìn chằm chằm vào người nọ, chỉ thấy ánh mắt của hắn không ngừng lộ ra kích động và vẻ mừng rỡ, cuối cùng đột nhiên trở nên sững sờ.
– Ân? Chẳng lẽ có vấn đề?
Tất cả mọi người yên lặng thầm nghĩ, Triệu Văn Chiến cũng hồ nghi nói:
– Sao hả, không hợp yêu cầu của ngươi sao?
Người nọ nở nụ cười xấu hổ, vội vàng nói:
– Không không, luyện phương này phi thường phù hợp yêu cầu của ta, chỉ là... Chỉ là đoạn ngắn cuối cùng lại bị hạ cấm chế, có thể cởi bỏ để ta xem rõ ràng hay không?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, nói:
– Ngươi là bản thân đậu bức, hay là cho là ta thế?
Triệu Văn Chiến cũng khẽ nói:
– Ngươi không khỏi quá tham lam đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806897/chuong-1753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.