Phi Minh cũng trầm giọng nói:
– Ta nhớ Nhân loại các ngươi mấy chục năm trước có một vị cường giả gọi là Cổ Phi Dương, cũng từng đánh chủ ý vào Hải Hoàng chi huyết, cuối cùng cũng phải chết thảm rồi đấy.
Sắc mặt mọi người đại biến, bọn họ cũng đều biết chuyện Cổ Phi Dương nháo sự ở Đông Hải, cuối cùng dẫn tới tứ hải liên thủ giết đến tận Thánh Vực, không thể tưởng được dĩ nhiên là vì Hải Hoàng chi huyết
Trên mặt Lý Vân Tiêu run rẩy thoáng một phát, hừ hừ nói:
– Cổ Phi Dương đích thật đã chết rồi, nhưng cái chết của hắn chẳng quan hệ gì với Hải Hoàng của các ngươi cả?
Phi Minh cười lạnh nói:
– Ngươi sao biết không có quan hệ chứ? Cổ Phi Dương thực lực thông thiên, nếu không phải Hải Hoàng đại nhân hi vọng hắn chết, hắn sẽ không chết dễ dàng vậy chứ?
Mọi người kinh hãi, nguyên một đám hai mặt nhìn nhau, trong lòng kinh hãi khó nói nên lời.
Chẳng lẽ cái chết của Cổ Phi Dương đúng là do Hải Hoàng gây nên? Lời Phi Minh nói có đạo lý của hắn, Cổ Phi Dương tu vị cái thế, trong thiên hạ ai có thể giết hắn?
Tuy nói sơn mạch Thiên Đãng là cấm địa nhân loại, nhưng hàng năm đều có không ít mạo hiểm giả đi vào, phần lớn đều có thể sống sót đi ra, dùng thực lực Cổ Phi Dương tuyệt đối không thể nào vẫn lạc trong đó được.
Võ giả nhân loại đa số đều lộ ra thần sắc chấp nhận, tựa hồ đã tiếp nhận quan điểm này.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806888/chuong-1744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.