Triệu Văn Chiến vẻ mặt kinh hãi, thì thào lẩm bẩm:
– Không thể tưởng được trong vạn linh chi thân vậy mà ẩn chứa lực lượng cường đại như thế, chúng ta truy cầu võ đạo, không ngừng tu luyện kinh mạch đan điền, chẳng lẽ không phải đi lệch rồi sao? Ai có thể biết được bản thân thân thể chính là một bảo tàng cực lớn rồi.
Đại đảo chủ cười nói:
– Vạn pháp quy nhất, trăm sông đổ về một biển. Mặc dù ngươi tu luyện thuật đảo, cuối cùng nhất cũng là trùng kích cảnh giới Thập Phương Đại viên mãn thôi. Thân thể tuy là bảo tàng, nhưng muốn mở ra còn khó hơn tu luyện đan điền nhiều. Chủng tộc vào thời Viễn Cổ ngược lại đều lấy luyện thân thể chiếm đa số, về sau loại luyện thể thuật chi pháp này mới dần bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, có thể thấy nó có chỗ thiếu khuyết. Nhân loại luôn tránh nặng tìm nhẹ, lựa chọn đường đi dễ dàng hơn a!
– Thì ra là thế.
Triệu Văn Chiến nói:
– Vừa rồi người mở ra Bát môn chỉ cần là ở trên đảo nhất đinh có thể điều tra ra, nhưng không biết đảo chủ tìm hắn làm gì?
Sau bình pòng, đầu bóng đen kia có chút ngẩng lên, khóe miệng khẻ nhếch, nước bọt chảy xuống, hắn lè lưỡi liếm lấy môi dưới, cười nói:
– Hắc hắc, việc này ngươi cũng không cần biết, tìm hắn đến đây là được.
Triệu Văn Chiến tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, qua nhiều năm như vậy cũng đã quen với tính nếtvị đại đảo chủ này rồi, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806885/chuong-1741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.