Tất cả lực lượng cuồng bạo và ấn phù màu vàng đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, gương mặt Ngạc Ngư cũng lộ ra một mảnh ngốc trệ, giống như thoáng cái đã mất đi linh tính, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt lại, không bị khống chế rơi xuống từ trong không gian vô tận kia.
Nguyệt Đồng chậm rãi khép lại, Thiên Địa biến đổi, lần nữa trở lại trong mật thất.
“Phanh”
Thân hình Ngạc Ngư màu đen trực tiếp ngã trên mặt đất, đập ra một cái hố cực to.
Hiện giờ trong đầu nó có một ký hiệu màu vàng không ngừng thoáng hiện, giống như trận pháp lạc ấn trong đó vậy.
Đây là một loại ấn ký nô dịch đối với linh hồn, trực tiếp đánh vào linh đài thức hải, một khi sinh ra lòng phản loạn thì lập tức sẽ bị áp chế ngay.
Ánh mắt Yêu Long lộ ra vẻ thuơng hại, nói:
– Rốt cục vẫn phải bức bách ngươi thi triển ra lạc ấn nô dịch ah
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Loại lạc ấn này, chỉ cần nó không sinh ra lòng phản bội thì sẽ không ảnh hưởng gì cả. Huống hồ chỉ cần ta khôi phục thực lực đỉnh phong kiếp trước thì sẽ giải trừ cho no, đến lúc đó cũng không cần sợ nó đâm lén sau lưng nữa.
Yêu Long gật đầu nói:
– Ta tin tưởng chờ đến lúc ngươi khôi phục đến Võ Đế cửu tinh đỉnh phong thì mặc dù là Ngạo Trường Không cũng không còn là đối thủ của ngươi nữa, ngày đó cũng không còn quá lâu đâu.
– Chỉ mong vậy.
Lý Vân Tiêu tùy ý nói, mi tâm lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806875/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.