Hắn càng nói càng có cảm giác về sự ưu việt, thao thao bất tuyệt, mà trên mặt lại lộ ra thần sắc khiêm tốn hữu lễ.
Thủy Tiên không kiên nhẫn ngắt lời nói:
– Ngươi có lợi hại không?
Bắc Minh Lai Phong sững sờ, lập tức mỉm cười nói:
– Tại hạ bất tài, bị người tôn là đứng đầu Bắc Vực tứ tú, nếu nói à ta không lợi hại, người lợi hại trong thiên hạ này cơ hồ có thể nói là không nhiều lắm.
– Tốt, vậy ngươi thay ta giết hắn đi, cướp Hắc Viêm Sơn về cho ta.
Thủy Tiên tay giơ lên, bạch chỉ như hành tây ngọc, trực chỉ Lý Vân Tiêu.
Bắc Minh Lai Phong lúc này mới biến sắc, lập tức phục hồi trạng thái lại, bất quá Thủy Tiên dáng vẻ xinh đẹp, giơ tay nhấc chân đều khiến hồn phách người ta điên đảo, khiến Bắc Minh Lai Phong lâm vào trong đó muốn ngừng mà không được.
Hắn thoáng trầm tư, liền vươn tay ra nói với Lý Vân Tiêu:
– Vân thiếu, ngươi lại không thiếu huyền khí, Hắc Viêm Sơn kia trả lại cho người ta đi.
Trên mặt một mảnh thần sắc không khách khí, giống như đang ra lệnh vậy, nhưng bờ môi lại khẽ nhúc nhích, trực tiếp truyền âm nói:
– Vân thiếu, xin nhờ giúp đỡ chút, sau khi trở về ta tất nhiên sẽ đền bù lại gấp mười lần, hơn nữa ngươi vĩnh viễn là khách quý của Bắc Minh Huyền Cung ta, ở trên Đông Hải này ta cũng sẽ toàn lực bảo vệ ngươi chu toàn.
Lý Vân Tiêu giương mắt, nhìn hắn một cái, lười nhác nhổ ra một chữ, nói:
– Cút!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806857/chuong-1713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.