Gợn sóng trong mắt Nhuận Tường càng ngày càng sâu, kinh hãi dời ánh mắt khỏi người Thủy Tiên, rơi vào trên người Ma Sa nói:
– Vị phía dưới kia chính là...
Ma Sa lạnh lùng cười cười, lộ ra một tia trào phúng, nói:
– Tiểu tử ngươi quả nhiên là Bắc Hải Nhuận Tường, nếu đã nhận ra thân phận tiểu thư, vậy thì ngoan ngoãn bó tay để cho ta chém đi.
Sắc mặt Nhuận Tường đại biến, trong con mắt chớp động lên cảm xúc khó có thể bình phục, kinh quát:
– Ngươi là cái thá gì, cũng muốn giết ta?
Ma Sa mở tay ra nhún hai vai, bộ dạng bất đắc dĩ nói:
– Mệnh lệnh tiểu thư không có cách nào cả. Ai bảo các ngươi giết người mà tiểu thư một mực muốn tìm chứ.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ nghi hoặc, không chỉ có hai người Lý Vân Tiêu, mà người còn lại trên chiến hạm cũng đều nhao nhao nhíu mày, ở đâu lại ra một tên Hải tộc đầu cá mập, hơn nữa nhìn bộ dáng có vẻ thực lực cũng không thấp.
Sắc mặt Bắc Minh Kháng Thiên và Phi Minh lại trở nên ngưng trọng, ánh mắt hai người dò xét qua trên người Ma Sa một chút, lập tức trong lòng thầm giật mình, hai người vậy mà không nhìn thấu tu vị Hải tộc này.
Nhuận Tường vẻ mặt nghi hoặc nói:
– Người tiểu thư muốn tìm? Có quan hệ gì với ta chứ?
Ma Sa lắc đầu, nói:
– Người cũng đã bị chết, không thể giải thích rõ, tóm lại các ngươi đều phải chết.
Lý Vân Tiêu nhịn không được cười ha hả, nói:
– Haha, ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806853/chuong-1709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.