Hai người tuy rằng đều là Võ Đế tứ tinh, nhưng uy danh Lý Vân Tiêu quá thịnh, vẫn sợ sẽ có sơ suất và ngoài ý muốn gì đó.
Hai người lăng không bay tới, khí thế trên người thoáng cái tăng lên tới cực điểm, toàn bộ bầu trời một mảnh băng hàn thấu xương, một ít cường giả Võ Tôn đê giai ở sau lưng Lý Vân Tiêu nhao nhao lạnh phát run, đôi môi run lên.
Nhưng tuy vậy vẫn không hề có ai lui ra phía sau.
Ánh mắt Liêu Dương Băng lộ ra sầu lo, hắn tự nhiên không phải lo lắng hai tên Võ Đế tứ tinh này, mà là Bắc Minh thế gia không biết còn bao nhiêu cường giả trong chiến hạm, huống hồ chiến hạm cửu giai này cũng không phải bọn hắn có thể ngăn cản.
Hiện giờ hắn đã sinh ra lòng hoài nghi với quyết định của mình, thậm chí là có chút hối hận, dù sao đắc tội Bắc Minh thế gia tuyệt đối sẽ không được gì tốt.
Nhưng việc đã đến nước này, đã không thể xoay chuyển nữa, chỉ có thể một con đường để đi tôi
Mặt Qua Chính Tường cũng lạnh như băng, quyết định đi tới cùng với Lý Vân Tiêu, hắn lăng không muốn bước ra nghênh địch.
Đột nhiên một cánh tay duỗi ra ngăn hắn lại.
Hai mắt Lý Vân Tiêu ngưng lại, bước ra một bước, lạnh nhạt nói:
– Đã như vậy, hôm nay ta đành phải giáo huấn người thừa kế Bắc Minh thế gia rồi.
Thanh âm của hắn cũng không lớn, lại truyền rõ ràng vào tai mọi người, khiến mọi người một hồi hoảng sợ.
Chẳng biết tại sao, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806820/chuong-1676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.