Nguyễn Tích Tuyền nhìn chằm chằm vào đầu lâu nát bét kia một hồi, hai tay cũng chảy ra mồ hôi lạnh ra, đích thật là đầu Võ Đế cao giai không sai.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Tích tuyền đại nhân, cái này thế nào?
Nguyễn Tích Tuyền sắc mặt trắng bệch, nói:
– Ngươi, ngươi làm sao làm được? Trong đó nhất định có ẩn tình.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức âm trầm xuống, quát:
– Có ẩn tình hay không quan hệ gì đến đại nhân chứ? Ngược lại trước kia ngài đã nói để ta đánh một trận, giờ cũng nên thực hiện rồi.
Tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc cổ quái, toàn bộ rơi vào trên người Nguyễn Tích Tuyền.
Sắc mặt Nguyễn Tích Tuyền lúc trắng lúc xanh, lời đã nói ra trước mặt mọi người tự nhiên không thể thu hồi, lúc này lạnh lùng nói:
– Hừ có bản lĩnh ngươi cứ đến đây, bổn tọa đứng bất động ở đây, nếu chính ngươi không dám động tay vậy cũng không phải là do ta trái lời đâu đấy.
Trên mặt hắn lộ ra một cổ thần sắc hung ác thô bạo, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, hắn đoán chưacs đối phương sẽ không dám ra tay.
Lý Vân Tiêu mỉm cười gật đầu, nói:
– Đại nhân thân là Võ Đế lục tinh, hộ thể nguyên lực rất lợi hại, ta sợ chấn vỡ nắm đấm của mình, chẳng biết có thể dùng binh khí không?
Sắc mặt Nguyễn Tích Tuyền trầm xuống, lạnh lùng nói:
– Nếu ngươi có đảm lượng, tùy ngươi sao cũng được.
Lý Vân Tiêu không nói hai lời, xuất ra cái búa tiến tới trước vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806804/chuong-1660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.