Liêu Dương Băng nhìn hai gã cường giả Võ Đế thành Hồng Nguyệt khác nói:
– Hai vị đại nhân có gì phân phó không?
Hai người kia một người là người Nguyễn gia, tên Nguyễn Tích Tuyền, là chi thứ rất xa của Nguyễn gia, bởi vì thực lực kinh người nên cũng được tiến vào hạch tâm gia tộc. Một người khác là một khách khanh, nhưng cũng là lão nhân của thành Hồng Nguyệt, tên Ngạc Nhạc Trì.
Hai người liếc nhìn nhau, đều lắc đầu.
Nguyễn Tích Tuyền nói:
– Chuyến đi lần này toàn bộ do ngươi phụ trách, hai người chúng ta chỉ hiệp trợ thôi
Liêu Dương Băng mỉm cười, nói
– Đã như vậy, vậy thì đi thôi, ta đi cùng với người tiểu đội Chiến Nhận.
Bởi vì Truyền Tống Trận mỗi lần chỉ có thể truyền hai mươi người, cho nên chuyển hai người trong tiểu đội vào đội ngũ của Vu Võ Khâm, hai người kia cực kỳ không muốn, ra sức chống cự, khiến ba gã Võ Đế đều nhíu mày.
Cái này khiến tất cả mọi người không khỏi có chút tò mò, tiểu đội Chiến Nhận đến cùng có gì tốt, vì sao thành viên lại có lòng trung thành mãnh liệt như thế.
Cuối cùng chỉ đành nói rõ chỉ là chia đội trong thời gian truyền tống, bọn hắn mới bằng lòng, nhưng vẻ mặt vẫn không vui.
Sau khi giảm đi hai người, hơn nữa thêm vào Liêu Dương Băng, vừa vặn hai mươi người, trực tiếp đạp vào Truyền Tống Trận vừa chữa trị không lâu, một đạo quang mang hiện lên, thân ảnh hai mươi người liền trực tiếp biến mất tại chỗ.
– Chuyện gì xảy ra?
Một lát sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806787/chuong-1643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.