– Hoài Thụ đại nhân, lần trước tập kích bất ngờ khiến trên người của ta có tổn thương còn chưa khỏi hẳn, hãy tìm người vừa có kinh nghiệm lại không có bị thương a.
Sắc mặt Liêu Dương Băng hơi trắng bệch, dùng tay bụm lấy dưới ngực, lộ ra bộ dáng còn rất đau.
Ngay khi Mễ Cao Dương nhìn thấy ánh mắt Ninh Hoài Thụ quét tới, lập tức mồ hôi lạnh đầm đìa, vội hỏi:
– Đại nhân, phái ta đi qua đó là chỉ còn đường chết ah.
Trên mặt Ninh Hoài Thụ hiện lên vẻ không hài lòng, nói:
– Là cho ngươi đi tìm hiểu tình hình quân địch, cũng không phải cho ngươi đi giết địch, sau khi tra rõ tình báo liền lập tức trở lại, ngươi sợ cái gì? Còn nữa, hai tộc giao chiến, đã chết bao nhiêu dũng sĩ, mỗi người chúng ta cũng phải có giác ngộ hẳn phải chết, ngươi thân là người Hồng Nguyệt thành, ngàn vạn đừng cho Hồng Nguyệt thành mất mặt.
Sắc mặt Mễ Cao Dương lập tức trắng bệch, không biết phản bác như thế nào cho tốt.
Ninh Hoài Thụ nhẹ nhàng nói:
– Yên tâm đi, nếu hành động lần này thành công, tất nhiên ta sẽ ghi công lớn cho ngươi.
Hắn phất phất tay, lập tức có hai gã võ giả mang theo hắn xuống dưới.
Toàn thân Mễ Cao Dương đều không có huyết sắc, oán độc nhìn chằm chằm vào Liêu Dương Băng, Liêu Dương Băng giả bộ như vẻ mặt mờ mịt làm như không thấy.
Trang Sinh thở dài:
– Nhiệm vụ lần này cực kỳ nguy hiểm, chỉ mong Mễ Cao Dương đại nhân có thể hoàn thành a. Tàn binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806775/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.