Tất cả mọi người đều đại hỉ, mười vạn cực phẩm Nguyên Thạch tuy rằng không tiện, nhưng đối với bọn hắn đám nghèo tu luyện này mà nói, coi như là một khoản gia tài, huống hồ là không tốn sức mà được, ai cũng sẽ thích.
Lý Vân Tiêu nhìn mọi người từng kẻ bộ dáng vui mừng, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, biết mình đã vào một tổ chức nghèo khổ, mười vạn cực phẩm Nguyên Thạch ném xuống đất hắn cũng lười nhặt, hắn không khỏi mở miệng cắt đứt mọi người hoan hỉ, nói:
– Quan điểm của ta cùng với Hưng Dương đại nhân vừa lúc tương phản, sợ rằng rất nhanh sẽ có lệnh điều khiển.
– Nga? Chỉ giáo cho?
Lương Nguyên Cơ lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi:
– Chẳng lẽ Phi Dương đại nhân có tin tức gì?
Tất cả mọi người đều nhìn hắn, Lý Vân Tiêu cười nói:
– Tin tức thật ra không có, chỉ bất quá ta vừa tới Tụ Nguyên Hiên. Trên đường phát hiện bầu không khí trong thường so với thời điểm ta đến Liệt Quang Thành càng thêm khẩn trương hơn, tựa hồ làm hiện rõ tình thế không lạc quan a!
Trên mặt Lương Nguyên Cơ hiện lên vẻ suy ngẫm, gật đầu nói:
– Vân Tiêu đại nhân quan sát tỉ mỉ, đích xác khiến người bội phục, vừa nói như vậy ta cũng đã nhận ra.
Một gã võ giả mở miệng nói:
– Ân, hơn nữa ta phát hiện tu luyện tràng tạm thời dựng cho Võ Tôn càng ngày càng nhiều, đồng thời nhanh đều đã chật cứng người.
Vừa nói như vậy, bầu không khí bên trong đại sảnh hơi có chút ngưng trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806749/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.