Sáu người ngồi xuống, lập tức có người dâng trà ngon, còn tặng cho mỗi người một túi đựng đồ, bên trong có không ít thứ tốt.
Năm vị đường chủ Tứ Cực Môn cầm lấy túi trữ vật kia quét thần thức qua, lập tức trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Tuy rằng Tứ Cực Môn cực kỳ cường đại, nhưng dù sao cũng là tổ chức thương hội, luôn chú trọng buôn bán, mỗi lần đều là tặng lễ đi nịnh nọt thế lực các thành, cầu chiếu cố. Hiện giờ nhập chủ thành Hồng Nguyệt, tất cả đều đã trái ngược.
Phó Nghi Xuân đối với chuyện này đã tập mãi thành thói quen, nào biết chút tiền lì xì đã khiến bọn hắn cảm khái, hắn nói với năm người:
– Lần này đuổi bắt chính là mệnh lệnh đầu tiên từ khi Đường lão gia tử cầm quyền đến nay, chúng ta vô luận như thế nào cũng phải kiệt lực hoàn thành. Tuy rằng trước kia ít có tiếp xúc với năm vị, nhưng sau này đều là người một nhà, hi vọng mọi người hiệp trợ nhau nhiều hơn.
– Nhất định, nhất định.
Tuy rằng để Phó Nghi Xuân lãnh đạo bọn hắn có chút không quen, nhưng đối phương dù sao cũng là tồn tại cường đại hơn mình, hơn nữa đi ra một chuyến cũng được không ít chỗ tốt, hơn nữa khắp nơi được người tôn kính, trong lòng năm người đều cực kỳ thoải mái.
Sau khi trà nước lễ nghĩa xong xuôi hết, Luật Thực Nguyên mới từ bên ngoài đi đến, chắp tay cười làm lành với mấy người nói:
– Lần này thật quá thất lễ, mấy vị đại nhân chớ trách ah!
Phó Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806733/chuong-1589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.