Sắc mặt Suất Quân Uy khó coi nói:
– Vân Tiêu đại nhân, đạo kiếm khí vừa rồi là chuyện gì vậy?
Lý Vân Tiêu nói:
– Chuôi kiếm trong tay thi thể Vu Dật Tiên ngồi trong mộ diện có phần cổ quái.
Hắn dừng lại một chút rồi bổ sung:
– Thi thể Vu Dật Tiên cũng có chút cổ quái.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết cổ quái ở đây là ý gì nữa.
Lúc này Lý Vân Tiêu kể lại việc mà mình chứng kiến, lúc này mọi người mới hiểu được nhưng sắc mặt liền trở nên tái nhợt, cũng không biết là do nguyên khí tiêu hao quá nhiều hay là do sợ hãi tạo nên.
Suất Quân Uy nói:
– Vân Tiêu đại nhân, bây giờ nên làm sao? Chúng ta đã trở thành tàn binh bại tốt, nếu thật sự bên trong có Vũ Đế cao giai, vậy thì thật sự sợ rằng chúng ta chỉ còn nước chết.
Lý Vân Tiêu nói:
– Trước không cần phải gấp gáp, cũng đã đến đây rồi, cũng đã tổn thất đến mức này rồi nếu không biết rõ ràng tình huống ở đây sợ rằng mọi người cũng không cam lòng.
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, sự thật đúng như Lý Vân Tiêu vừa nói vậy.
Mỗi một gã võ giả có thể tu luyện đến Vũ Đế, đều đã nhìn thấu sinh tử, thật sự đã đến mức tàn nhẫn với chính bản thân mình.
Đỗ Lân Linh cắn răng nói:
– Vân Tiêu đại nhân bảo bây giờ chúng ta nên làm thế nào?
Trừ hai người Úy gia ra, tất cả mọi người đều kiên định gật đầu.
Lý Vân Tiêu nói:
– Quân Uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806702/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.