Sắc mặt Úy Đông DƯơng tái nhợt, nói:
– Ngươi muốn thế nào mới chịu?
Lý Vân Tiêu nói:
– Ta cũng không phải là loại người ngang ngược, dù sao cũng nên lấy đại cục làm trọng, chỉ cần Đông DƯơng đại nhân nói lời xin lỗi chịu tội là được.
– Lại để ta xin lỗi ngươi? Không có khả năng.
Úy Đông Dương không khỏi tức giận, chính bản thân mình tổn thất thảm trọng không công mất đi vài món bảo bối mà lại còn không được kết quả nào, lại còn phải chịu lỗi trước mặt hắn, hắn rất khó nuốt xuống cơn tức này.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
– Đã như vậy, ta đây cũng không bắt buộc, chỉ có điều từ bây giờ ta với Đông Dương đại nhân mỗi người một ngả, tất cả bảo vật về sau đều bằng thực lực dành được.
Trong nội tâm Suất Quân Uy cực kỳ vui vẻ, giờ phút này lực lượng Suất gia bọn hắn là mạnh nhất, lập tức đồng ý:
– Nói đúng, cũng chỉ có Vân Tiêu đại nhân khoan hồng độ lượng.
Thân hình Úy Đông Dương khẽ run rẩy, mấy lần muốn ra tay giết người nhưng vẫn cố nén xuống, cắn răng nói:
– Tốt, tốt, Suất Quân Uy ngươi rất tốt, Lý Vân Tiêu các ngươi đủ ngoan đọc, tách ra thì tách ra, hi vọng các ngươi ngàn vạn lần đừng ra vào tay ta.
Hắn phất tay áo, biểu hiện ra thái độ quyết liệt.
Suất Quân Uy cười lạnh nói:
– Vậy thì chúc Đông Dương huynh may mắn.
Trong mắt hắn hiện ra tinh mang, thỉnh thoảng hiện ta sát cơ.
Hiện tại, Địa Long thành đã mất đi Tần gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806699/chuong-1555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.