Suất Quân Uy lạnh giọng nói:
– Vậy vì sao chưa từng nghe Đông Dương huynh nói qua?
– Ha ha.
Úy Đông Dương nở nụ cười xấu hổ, nói;
– Cũng chỉ che dấu cái mộ điện này thôi, ngoài ra không còn thứ gì khác nữa.
Suất Quân Uy hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không tin.
Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:
– Các ngươi lần trước nhìn thấy mộ điện này có phải ở trong nước không?
– Không phải, ở trên phiến hoang vu này, nhưng...
Úy Tự Hoạch do dự, tiếp tục nói:
– Nhưng chúng ta thấy chỉ là một mảnh hình chiếu, cực kỳ to lớn, cho nên văn tự trên ngọc bia cũng có thể thấy rõ một hai, thế mới biết là mộ của Vu Dật Tiên. Căn cứ theo phán đoán của Kỳ Nhân, hình chiếu mộ điện là từ sâu trong hoang vu truyền ra, cũng chính là ở nội vi, mà chỗ chúng ta đứng chỉ là ngoại vi thôi.
Một gã võ giả cau mày nói:
– Vậy mộ điện trong hồ nước này, có thể cũng chỉ là hình chiếu không?
Nhìn về bên dưới mọi thứ đều có thể thấy được rõ ràng, mà ngay cả hoa văn trên cột cung điện cũng có thể thấy rõ.
Lý Vân Tiêu nói:
– Cái này không phải hình chiếu, mà thật sự mộ điện ở bên dưới.
Suất Quân Uy cả kinh nói:
– Vân Tiêu đại nhân sao lại khẳng định như thế?
Lý Vân Tiêu đạo nói:
– Ta lúc trước đã từng nói qua, ta có tu luyện Linh Mục thần thông, đối với phán định thật giả vẫn có lòng tin nhất định.
Úy Đông Dương ngạc nhiên nói:
– Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806693/chuong-1549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.