Dù sao có thực lực Võ Tôn cao giai, mặc dù là ở thành Trường Cốc cũng có thể sống yên ổn.
– Ha ha, Kỷ phu nhân, Tử Địch, để cho ta đợi một hồi thật lâu ah.
Mọi người thương hội Mặc Vũ rất nhanh đã đi tới phân bộ của mình, lập tức có một gã lão giả tóc bạc mặt hồng hào từ bên trong đi ra, tiếng cười sang sảng.
Không đợi Kỷ phu nhân mở miệng, Tử Địch đã tiến lên nghênh nói:
– Nam thúc
Kỷ phu nhân lúc này mới cười nói:
– Nam thúc không biết nỗi khổ của chúng ta, Thuật Luyện Sư các ngươi có đặc quyền có thể chen ngang truyền tống, chúng ta thì phải lấy số đợi xếp hàng nữa
Tử Địch vội hỏi:
– Nam thúc ngươi đến xem, đây là một gã võ giả chúng ta gặp được trên đường, không biết sao lại bị thương thành ra như vậy, có thể thi triển diệu thủ cứu hắn một mạng không?
Kỷ phu nhân trách nói:
– Đứa nhỏ này thực không hiểu chuyện, Nam thúc là thân phận gì, há có thể tùy ý ra tay, để cho mấy tên Thuật Luyện Sư của thương hội chúng ta xem một chút đi.
– Không sao.
Nam thúc tay vuốt chòm râu nở nụ cười, hắn cũng liếc mắt thấy được cáng cứu thương ở sau lưng mọi người.
Mấy tên võ giả kia vội vàng mang cáng cứu thương đến hậu viện thương hội, Nam thúc bắt đầu tản thần thức ra bao trùm lấy người xấu xí kia, tất cả mọi người im im lặng lặng chờ.
Nam thúc bắt đầu cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, theo không ngừng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806662/chuong-1518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.