Giờ phút này trên Tử Vân Phong, toàn thân Dương Nguyên Thư đều toát ra mồ hôi lạnh ra, sau khi ba mươi sáu cỗ thi thể kia bị hủy, hắn mới thoáng đau lòng đã bắt đầu cảm nhận được sát ý băng hàn thấu xương ập đến.
Sát khí trong mắt Ninh Khả Nguyệt cơ hồ biến thành thực chất, trên dung nhan tuyệt mỹ kia lộ ra phẫn nộ và băng hàn trước nay chưa từng có.
– Khả, Khả Nguyệt đại nhân, chuyện này ta chỉ là đồng lõa thôi, không phải chủ mưu, kính xin Khả Nguyệt đại nhân tha ta một mạng
Dương Nguyên Thư sắc mặt trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy lấy lui về phía sau. Hắn chỉ là Thuật Luyện Sư bí pháp mà thôi, bí pháp một khi mất đi hiệu lực, ở trước mặt cường giả như Ninh Khả Nguyệt chẳng khác nào cặn bã cả.
Ninh Khả Nguyệt lạnh lùng nói:
– Là ai, ngươi người sau lưng là ai?
Dương Nguyên Thư run rẩy nói:
– Không, ta không thể nói. Dùng năng lực của Khả Nguyệt đại nhân sẽ rất dễ dàng điều tra ra thôi, bỏ qua cho ta đi.
Sắc mặt Ninh Khả Nguyệt lạnh như băng, cũng chẳng muốn hỏi nữa, trực tiếp bước lên một bước định bắt lấy hắn để sưu hồn. Tuy rằng giờ phút này nguyên lực nàng đã hao phí rất nhiều, nhưng đối phó với Dương Nguyên Thư đã không còn thi khôi cũng chỉ như giết gà thôi.
Đột nhiên một cổ lực lượng tuyệt cường lan khắp mặt đất, một đạo hào quang phóng lên trời, phảng phất có bảo vật xuất thế, cả tòa sơn thể dưới ánh sáng này vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806657/chuong-1513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.