Sắc mặt Thiên Tư đại biến, lam sắc quang mang trên trán như hỏa diễm chớp lóe không ổn định, tựa hồ khó mà tin được. Vô số cường giả kia vào thời khắc này cũng ngừng lai
Thiên Tư gian nan mở miệng nói:
– Ngươi có thể phá ảo thuật của ta sao?
Khương Sở Nhiên đắng chát cười, nói:
– Năm đó ta từng đánh một trận với Nguyệt Đồng, được thấy ảo thuật chi lực cường đại kia, cho nên thời gian rất dài sau đó ta vẫn luôn suy nghĩ cách phá giải, rốt cuộc tìm được phương pháp này — dùng âm phá huyễn, đáng tiếc không có cơ hội thí nghiệm, hôm nay đa tạ ngươi thành toàn.
– Thì ra đã đánh một trận với Nguyệt Đồng, khó trách có phòng bị.
Thần sắc khiếp sợ của Thiên Tư dần dần biến mất, khôi phục bình tĩnh trước sau như một, lạnh nhạt nói:
– Nhưng ngươi có biết cảnh giới mạnh nhất của ảo thuật là gì không?
Khương Sở Nhiên trong lòng chấn động, đột nhiên ý thức được không ổn, ngưng giọng nói:
– Chẳng lẽ không phải thay trời đổi đất, biến ảo thời không sao?
Khóe miệng Thiên Tư có chút nhếch lên, lộ ra một tia cười tàn nhẫn, âm thanh hung dữ nói:
– Cảnh giới cao nhất của ảo thuật, đó là hóa hư thành thật.
Đạo ánh sáng màu xanh da trời trên trán hắn đột nhiên phóng đại, quát lớn:
– Ngàn vạn cường giả Nguyệt Đồng từ hư ảo hóa thật đi!
Chiến thương Duệ Quang lập tức lâm không chém xuống, nhổ ra một chữ:
– Giết
Cường giả Nguyệt Đồng đang bất động đột nhiên ngất lịm, tiếng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806638/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.