Trải qua chuyện Lưu Diễm và Phong Đoàn, mọi người đối với đoạn đường phía trước lại càng thêm cẩn thận. Mặc dù có ba người Long gia mở đường cũng không yên tâm lắm.
Nhưng một mực rất thuận lợi, thẳng đến khi đến trước tế đàn cũng không còn gặp bất kỳ nguy hiểm nào ngăn trở nữa.
Một cánh cửa cực lớn cao tới mấy chục thước xuất hiện trước mắt mọi người. Chất liệu của nó không phải vàng không phải ngọc, không biết do vật gì cấu thành, nhìn qua mộc mạc dị thường, không có bất kỳ hoa văn trang trí nào cả, toàn thân đều là màu xám trắng.
Nhưng bởi vì cao lớn dị thường và không hợp với màu sắc bốn phía nên nó lộ ra có chút đường đột và hùng vĩ.
Hơn mười người im im lặng lặng đứng ở trước cửa, nhìn lên một phen, không biết nên tiến vào thế nào.
Vũ Trác quan sát một hồi, sau đó một mình một người tiến tới trước, cẩn thận từng li từng tí để tay lên cửa, sau khi không thấy có gì dị thường liền dùng sức đẩy
Phanh.
Một tiếng nổ vang, cả người Vũ Trác trực tiếp bị đẩy lùi mấy chục thước, mới dừng thân hình lại.
Tuy rằng giật mình, nhưng đây cũng nằm trong dự liệu của mọi người.
Trần Khai Hồng nói:
– Trác huynh, cảm giác như thế nào?
Vũ Trác nói:
– Gấp 10 lần, lực phản chấn gấp 10 lần.
– Gấp 10 lần?
Mọi người đều kinh hãi, nếu là như thế, vậy thì làm sao mới có thể mở ra đại môn đây.
Bắc Minh Đồng Phương nói:
– Vậy thì chỉ có vượt qua cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806618/chuong-1474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.