Mễ trưởng lão vẻ mặt nghiêm nghị, nghiêm mặt nói:
– Tống Nguyệt Dương Thành chính là thành của Thương Minh, vậy mà hủy hoại chỉ trong chốc lát, thiên hạ kinh hãi. Càng khiến cho người khó có thể dễ dàng tha thứ là đến giờ vẫn chưa tìm được hung thú, còn có vấn đề hạc lạc của trưởng lão bổn phái, cũng khiến người rất lo lắng.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Ngày đó sau khi Phi Vũ huynh rời đi, ta cũng trực tiếp mở ra thông đạo chạy thoát, chuyện lúc sau không rõ nữa. Ta cũng rất muốn biết tình huống về sau. Chẳng lẽ dùng thực lực Thương Minh, còn chưa tra ra mánh khóe? Hay là căn bản không đi tra xét?
Sắc mặt Mễ trưởng lão biến hóa, ngưng giọng nói:
– Vân thiếu suy nghĩ nhiều, đầu sỏ gây nên việc này là Tứ Cực Môn đã người đi nhà trống, mấy tên Yêu tộc kia đã bị truy nã khắp thiên hạ, lại không có chút manh mối nào cả.
Lý Vân Tiêu khinh thường mỉa mai nói:
– Nếu thật muốn tra, nội tình mà không tra ra, sợ là hiện giờ Thương Minh đang bận phân cách lợi ích mà Tứ Cực Môn lưu lại a?
Mễ trưởng lão nói:
– Lợi ích tự nhiên phải phân, cái này không có gì phải giấu diếm cả, nhưng hung thủ cũng một mực đang truy tra, nếu Vân thiếu không thể cung cấp thêm manh mối, vậy thì không quấy rầy Vân thiếu nữa.
Lý Vân Tiêu trong lòng khẽ động, đột nhiên hỏi:
– Mễ trưởng lão, ngươi có từng nghe qua một người là Lục Giản Bác không?
– Lục Giản Bác?
Mễ trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806598/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.