– Đánh lui nó là được, chúng ta trước tiên quay về trên bờ thì tốt hơn, có trời mới biết trong biển sẽ có thứ gì, nếu như có thể giết con thỏ này thì đương nhiên là tốt nhất rồi.
Lý Vân Tiêu đối với phiến hải vực này vẫn còn sợ hãi, lâm không khẽ vẫy, chín chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm hiển hiện trước người, ngưng xuất kiếm hình.
Năm tên võ giả còn lại thấy có người dẫn đầu, cũng là sĩ khí đại chấn, nhao nhao lấy ra huyền khí, rót nguyên lực vào trong đó, vài món huyền khí tản ra âm thanh vù vù.
Con thỏ kia thấy thế, tựa hồ sửng sốt một chút, lúc này mới phát hiện ngoại trừ hai người ra, tu vị người còn lại đều không dưới nó, ngược lại có chút trở nên do dự.
Lý Vân Tiêu quát lạnh nói:
– Nó không đánh, chúng ta đánh, ra tay.
Hắn điểm tay, Cửu Kiếm kiếm hình đột nhiên chém ra, ngang trời mà đi.
Đặng Phi Ngư không chút do dự, một kích đao mang lập tức theo sau, đại sát đao của hắn hàn khí lăng liệt, thoáng một cái đã trảm phá bầu trời, đuổi theo Cửu Kiếm kiếm hình của Lý Vân Tiêu, cơ hồ là đồng thời rơi xuống.
Con thỏ kia cảm nhận được nguy hiểm liền dựng lỗ tai lên, trên người tụ tập lôi điện chi lực, hình thành một cái lôi cầu, phòng ngự trước người
“Oanh”
Đao mang kiếm khí, lập tức trảm phá lôi thuẫn của nó, bổ ra lực phòng ngự của lôi đình đánh lên người con thỏ kia, đẩy lui thân hình khổng lồ của nó
Con thỏ đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806591/chuong-1447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.