Ung Thiên Vận bật cười khanh khách:
– Nào có thảm như vậy, đợi được khi Hóa Thần Hải cần ngươi bỏ mạng đi liều, sợ rằng cũng sắp xong đời rồi.
Lý Vân Tiêu nói:
– Nếu là ta không gia nhập thì sao?
Ung Thiên Vận đưa ánh mắt đến, thản nhiên nói:
– Vân Tiêu công tử là một người thông minh. Được rồi, ta lần này tới Hồng Nguyệt thành tiện thể còn muốn kiêm xử lý một cái cọc án mạng. Hóa Thần Hải bát giai Đại Thuật Luyện Sư Ti Đức Viễn Đại Sư bị người hãm hại đến chết, không biết Vân Tiêu công tử có biết hung phạm hay không?
Ung Thiên Vận cố ý đem hai chữ “Hung phạm” cắn rất nặng, trong mắt ý tứ không cần nói cũng biết.
Trong lòng Lý Vân Tiêu ầm thầm mắng vài câu, quả quyết nói:
– Ti Đức Viễn Đại Sư là bị Lôi Phong thương hội hại chết, toàn bộ người của Hải Thiên Trấn đều chính mắt thấy, có hơn mấy chục vạn người chứng kiến, hung phạm đã bị Hải Thiên Trấn thành chủ Liêu Dương Băng đại nhân chấp pháp ngay tại chỗ, hẳn là không thể nghi ngờ!
– Nga? Vậy cũng dễ dàng điều tra hơn một chút, rất lâu mắt thấy vị tất đã là thật. Tỷ như về chuyện Vân Tiêu công tử võ đạo căn cơ tổn hại, ta đã cảm thấy rất mơ hồ.
Ung Thiên Vận vui vẻ cười nói.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
– Việc này có thể để cho ta suy nghĩ thêm được sao?
Hắn kiếp trước coi như là người của Hóa Thần Hải, đối với Hóa Thần Hải vẫn có tình nghĩa nhất định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806568/chuong-1424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.