“Phanh”
Khôi lỗi màu vàng nổ bung, bị đao mang tạc cho phấn thân toái cốt
Mục Phong Tuấn triệt để ngốc trệ, trong đầu trống rỗng, một chiêu mạnh nhất của mình đã bị đối phương dễ dàng nghiền áp như thế, khiến hắn vô luận như thế nào cũng khó có thể tin, đã hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, trơ mắt ếch ra nhìn đao mang kia rơi xuống, trong mắt một mảnh sợ hãi và tuyệt vọng.
Hắn muốn mở miệng cầu xin tha thứ, nhưng yết hầu dưới cơn sợ hãi tử vong đã kinh hãi đến không phát ra thanh âm nổi nữa rồi.
Sát ý trong mắt Lý Vân Tiêu không giảm, ngay lúc muốn giết Mục Phong Tuấn, đột nhiên một đạo thanh âm dồn dập truyền đến, nói:
– Dừng tay, đừng giết hắn.
Lý Vân Tiêu ngơ ngác một chút, lập tức trên mặt hiện ra một tia cười lạnh ra, nhìn qua nơi không biết bên ngoài hư không kia, mỉa mai nói:
– Ngươi là thứ gì? Ngươi nói không giết thì không giết sao? Ta liền giết cho ngươi xem.
Đao mang thế chém không giảm, muốn triệt để chém Mục Phong Tuấn thành mảnh vỡ.
– Ta là Ung Thiên Vận của Hóa Thần Hải, thả hắn một mạng, chúng ta hảo hảo nnói chuyện
Đạo thanh âm kia trng lúc kinh hãi, lập tức ném ra ngoài thân phận của mình, vội vàng nói:
– Người này cũng là có lai lịch lớn, tất cả từ từ nói.
Lý Vân Tiêu trong nội tâm khẽ động, rốt cục ngừng đao thế lại, chỉ quyết khẽ điểm, lập tức thu Thiên Thu Bá Đao vào.
Giờ phút này Mục Phong Tuấn đã triệt để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806564/chuong-1420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.