Được một hồi, Lý Vân Tiêu mới mở miệng trước nói:
– Nghiễm Dịch huynh, náo xong chưa? Còn muốn đánh tiếp không?
Toàn thân Nghiễm Dịch run lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
-Ngươi giết chiến sĩ Hải tộc Đông Hải ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu phát lạnh, ngón tay khẽ điểm, chín chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm hiển hiện trước người, tán phát ra đạo đạo khí uẩn ép tới.
Cổ sát ý này xuyên thấu xương tủy, Nghiễm Dịch hoảng sợ cả kinh nói:
– Chậm đã chỉ cần ngươi giao ra Hồng Thạch, tất cả có thể không truy xét nữa.
Vừa nói xong, chín chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm dưới sự khống chế của Lý Vân Tiêu liền kết thành kiếm đồ, dần ngưng xuất ra kiếm hình
Lần này Nghiễm Dịch thật sự luống cuống rồi, Hồng Thạch kia cực kỳ trọng yếu, nếu có thể thì hắn cũng muốn không cần nữa, bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn, nhưng thật sự Hồng Thạch không thể mất được, hắn vội hỏi:
– Nếu không cho ngươi thêm ba tháng có được không?
Kiếm đồ chi uy lúc này mới ngừng lại, tản ra lại thành chín thanh trường kiếm, bị Lý Vân Tiêu thu vào trong cơ thể, lạnh lùng nói:
– Ngươi đây không phải là muốn bị coi thường sao?
Nghiễm Dịch tức đến sắc mặt tái nhợt, nhưng lại không dám nói lời nào cả.
Tất cả người Hải tộc nguyên một đám cũng như bị vũ nhục lớn lao, hận không thể xông lên liều đến đồng quy vu tận
Lý Vân Tiêu nói:
– Trong vòng ba tháng, các ngươi không được gây sóng gió gì nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806553/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.