– Ân, nếu Lôi Phong Thương Hội muốn diệt trừ chúng ta, vậy dĩ nhiên là phải làm tốt tâm tư bị chúng ta diệt trừ.
Lý Vân Tiêu lơ đễnh nói:
– Làm sao? Mềm lòng? Lúc bọn họ đối phó chúng ta có từng nghĩ tới lưu lại đường sống không?
Trong lòng Cẩn Huyên cảm động, có lẽ là bởi vì hai chữ “chúng ta”, để cho nàng sinh lòng vui sướng, nói:
– Cẩn Huyên không phải mềm lòng, mà là tự đánh giá thực lực kém quá lớn. Cho dù diệt trừ Phân Bộ của bọn họ ở Hải Thiên trấn, nhưng khiến cho tổng bộ bọn họ bất mãn, phản công trở về, lấy lực lượng của Tử Vân thương hội căn bản đỡ không được.
– Hừ, tổng bộ của bọn họ sợ là đã sớm bất mãn đối với các ngươi. Mấy lần tương ép, lần này không cho bọn hắn chút bóng ma, sợ còn tưởng rằng Tử Vân thương hội là trái hồng mềm.
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra hàn khí, lạnh lùng nói:
– Lần này để cho bọn họ ăn chút đắng.
Trong lòng Cẩn Huyên rùng mình, tựa hồ cảm nhận được hàn khí trên người Lý Vân Tiêu, trái lại một trận nhiệt huyết ở trong người lưu sướng.
Nếu như có một phu quân như hắn thay ta chưởng quản việc thương hội, một nữ nhi như ta không cần khổ cực chống đỡ như thế, thật là ước ao Linh Nhi muội muội a.
Bên trong Thương hội rất nhanh chuẩn bị tới một xe tù, đem Tề Dương Văn cùng Ti Đức Xa ném vào xe chở tù, hai người đầu tiên là cực lực phản kháng, nhưng rất nhanh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806521/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.