– Thật tuấn tú a, ta có thể đi tới hỏi hắn muốn kí tên sao? Hắn có thể từ chối ta hay không? Thật thấp thỏm.
– Lão bà bên cạnh hắn kia là ai? Lẽ nào hắn yêu thích nữ nhân như vậy? Nga, trời ạ.
Những thanh âm này tự nhiên chạy không thoát lỗ tai của Khả Nguyệt, sắc mặt nàng âm trầm lại, ánh mắt lạnh giá hướng đám thiếu nữ kia nhìn chăm chú, nhất thời sợ đến đám người kia cả người run lên, không còn dám nhiều chuyện.
Khả Nguyệt hướng người phụ trách Truyền Tống Trận nói:
– Hải Thiên trấn.
Người phụ trách kia lập tức hiểu ý, vội vàng bắt đầu đình chỉ hết thảy nghiệp vụ truyền tống, chuyên môn vì Lý Vân Tiêu chen ngang mở ra phương vị tọa độ đi Hải Thiên trấn.
– Vân Tiêu công tử, mời.
Tên phụ trách cũng hết sức tò mò, nhiều đánh giá Lý Vân Tiêu vài lần, dù sao giờ khắc này, gã thiếu niên kia đã là nhân vật huyền thoại.
Lý Vân Tiêu không quan tâm các loại ánh mắt của mọi người chút nào, hướng Khả Nguyệt cáo biệt, liền bước vào Truyền Tống Trận, đạo đạo trận quang lóng lánh, mở ra đường hầm không gian, lập tức biến mất ở trong Hồng Nguyệt thành.
Hắn vừa đi, lúc này tất cả mọi người mới thu hồi ánh mắt, từng cái từng cái kỷ kỷ sao sao bắt đầu nghị luận.
Người phụ trách kia khom người nói:
– Khả Nuyệt đại nhân còn có dặn dò gì không?
Khả Nguyệt nói:
– Từ hôm nay bắt đầu, mãi đến ngày Lý Vân Tiêu trở về, tách ra hết thảy truyền tống đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806509/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.