Bỗng nhiên Nguyễn Tử Mậu cảm thấy cả người như rơi vào hầm băng, nội tâm một trận run rẩy, nhưng hắn liệu định Trữ Khả Nguyệt không thể làm sao hắn, cắn răng run cầm cập nói:
– Thiết phiến kia đã không ở trên người ta, ở chỗ phụ thân đại nhân.
Tiếng nói vừa ra, quanh thân hàn khí tận tán.
Khả Nguyệt thu hồi khí thế của mình, lạnh lùng nói:
– Ta sẽ đi hỏi Nguyễn Nguyên Tư, nếu như biết ngươi dám gạt ta, lấy quy định của Hồng Nguyệt thành, lừa dối trưởng bối là kết cục gì ngươi liền chờ xem.
Nàng quay người lại, ôm lấy Lý Vân Tiêu liền lâm không mà đi, một bước bước ra, lập tức biến mất ở không trung.
Sắc mặt Nguyễn Tử Mậu thay đổi mấy lần, thầm kêu không được, thiết phiến kia còn ở trên người hắn, xem ra nhất định phải mau mau đưa cho phụ thân, bằng không đắc tội vị đại nhân kia, dù là phụ thân đại nhân cũng che không nổi hắn.
– Sư phụ, sư phụ chờ ta a.
Khương Như Băng hô vài tiếng, muốn theo sau, nhưng cuối cùng không thể đuổi tới, trơ mắt nhìn Trữ Khả Nguyệt biến mất ở trước mắt.
Nạp Lan Chỉ Tuyền tiến lên phía trước nói:
– Khả Nuyệt đại nhân tất nhiên là đi trị liệu cho Lý Vân Tiêu, Như Băng muội tử ngươi cũng đừng đi theo, bằng không chỉ sẽ thêm phiền phức.
Khương Như Băng lo lắng nói:
– Không biết thương thế của Vân Tiêu đại ca có thể khôi phục hay không, đều tại ta, nếu như căn cơ vũ đạo của hắn bị phế bỏ, vậy ta…
Nàng lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806505/chuong-1361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.