Trons mắt Lý Vân Tiêu tất cả đều là vẻ nghiêm túc, giờ khắc này La Thanh Vân không chi có sức mạnh, ngay cả khí thế kia cũns cùns với trước hoàn toàn khác nhau, một luồng khí tức thô bạo che giấu ở dưới bề ngoài bình tĩnh, phảng phất bất cứ lúc nào cũns sẽ bộc phát ra.
Kiếm thế của Nguyễn Tử Mậu từ bốn phươns tám hướng chém xuống, thân thương trong tay La Thanh Vân xoay một cái, ngưng tụ mà ra thương mang to lớn phóng lên trời, hóa ra từng đạo từng đạo nguyên lực, uy thế tản ra, dĩ nhiên ngăn trờ kiếm thế.
- Cái gì?
Trong lòng nguyễn Hồng Ngọc giật mình, đối phương vẻn vẹn dựa vào thương uy liền có thể ngăn trờ chiêu kiếm toàn lực của Nguyễn Tử Mậu, thế thì còn đánh như thế nào?
Ầm ầm ầm...
Toàn bộ kiếm thế ở dưới thương mang sụp đổ, ảo trận trong phút chốc biến mất, aiừa bầu trời tung xuống một vệt máu tươi, Nguyễn Tử Mậu đột nhiên bị đánh rơi xuống trên vũ đài, thổ huyết không thôi.
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao sẽ như vậy?
Lúc này người dưới đài mới từng cái từng cái ngơ ngác, bọn họ cũng không thấy rò chuyện gì xảy ra, chi nhìn thấy kết quả hoàn toàn không thể nào hiểu được.
Thân thê Nguyên Tử Mậu ở ừên vũ đài kịch liệt co quăp, không ngừng ói ra máu, trong đôi mắt tất cả đều là vẻ tuyệt vọng, trong lòng một mảnh thất vọng bàng hoàng, thương thế càng tăng thêm, ngay cả đứng dậy cũng không có lực.
Sắc mặt của Nguyễn Hồng ngọc cũng trắng bệch, cụt hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806490/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.