Thương phức tạp nhìn Lý Vân Tiêu một chút, hướng Khả Nguyệt nói:
– Chư vị đại nhân, liền như vậy từ biệt. Đúng rồi, Tử Thần Bát Tượng này cùng Yêu tộc chúng ta không liên quan, không ở trong hàng ngũ trao đổi, chư vị muốn làm sao đối phó bọn họ, cùng mấy người chúng ta không quan hệ.
Tiết Nam trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, cả giận nói:
– Yêu Thương, các ngươi không phải người.
Thương lạnh lùng cười nói:
– Ta vốn không phải là nhân loại, gặp lại, chúc mấy vị chơi vui vẻ.
Sắc mặt Lý Dật cũng thay đổi mấy lần, sau đó than thở:
– Mấy vị đại nhân, ta cũng là thân bất do kỷ, không có năng lực cứu các ngươi rồi.
Tiểu Bát vội vã hét lớn:
– Thương tiên sinh, chuyện gì cũng từ từ a, mọi người nói thế nào cũng quen biết một hồi, cộng đồng tiến thối mới phải.
Thương lười để ý đến bọn họ, hừ lạnh một tiếng, liền cùng đám người Đường Kiếp, Lê, Lý Dật hóa thành một ánh hào quang, cấp tốc bỏ chạy. Chỉ cần còn ở trong phạm vi Hồng Nguyệt thành, bọn họ liền không cảm giác được an toàn.
– Đi.
Tiết Nam cũng trong nháy mắt hét lớn một tiếng, liền hướng về xa xa phi độn mà đi.
Khả Nguyệt khẽ nhả hai chữ nói:
– Ngây thơ.
Cũng không thấy nàng động tác làm sao, đột nhiên Tiết Nam va đầu vào một luồng lực lượng vô hình, kêu thảm một tiếng lại rớt xuống, phạm vi bốn phía tất cả đều là Trữ Khả Nguyệt bày xuống cấm chế.
Ba người Tiểu Bát một mặt cay đắng, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806483/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.