– Đã như vậy, không đến cũng được. Đợi tới khi lôi đài thi đấu lại xem chân thực lực.
Người mở miệng nói chuyện, một thân thanh hắc sắc trường bào, phong độ tuấn dật, chắp hai tay sau lưng nói ra những lời này, cũng không có bất kỳ lưu luyến nào, đã xoay người liền muốn rời khỏi.
Bốn con Lân Mã kéo liễn đang chạy như bay đến trước Thanh Phong Minh Nguyệt Lâu, bất chợt ngừng lại, bốn con Lân Mã thú trở nên không chút di động, tựa như tượng gỗ.
Trong liễn truyền đến tiếng cười khẽ của Nguyễn Tử Mậu, nói:
– Dục Kỳ công tử xin dừng bước, là Tử Mậu sơ sót, còn xin rộng lượng bỏ qua.
Bức rèm che trên long liễn nhấc lên, ba người Nguyễn Tử Mậu lần lượt bước ra, chọc cho mọi người ghé mắt liên tục, ánh mắt ngạc nhiên liên tiếp, nghĩ không ra ba vị công tử đứg đầu quần luân trẻ tuổi lại dắt tay nhau cùng một chỗ. Để mọi người thấy được phong thái, chuyến đi này cũng không tệ rồi.
Mà đồng dạng khiến mọi người khiếp sợ là người đang chuẩn bị rời đi dĩ nhiên cũng là một trong Bắc Vực tứ tú Chúc Dục Kỳ.
Chúc Dục Kỳ sắc mặt bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
– Chậm trễ thật không có, chỉ là cỗ long liễn quá quý khí, chúng ta đám lâu la này đứng ở bên cạnh có vẻ làm mất thân phận của ba vị, ta vẫn là cách xa một chút mới tốt.
Cũng không thấy thân thể hắn có động tác ra sao, liền trực tiếp từ trên không trung thối lui đến ngoài trăm mét.
– Ha ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806428/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.