Yêu Long cũng thấy chữ viết, kinh ngạc nói:
– Chẳng lẽ là Khương Nhược Băng? Nhanh như vậy đã làm được rồi sao? Nhưng không phải đã hẹn trước thời gian là một ngày sau sao?
Lý Vân Tiêu ở bên trong Giới Thần Bi tế luyện hồ lô Tiểu Kim Cương đã tiêu hao một ngày.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Hơn phân nửa là cạm bẫy.
Yêu Long nhìn biểu tình này của hắn, cười khổ nói:
– Biết là cạm bẫy, ngươi còn muốn tới.
– Không sai.
Lý Vân Tiêu khen:
– Ngươi quả nhiên hiểu ta. Không nói đến còn có một phần trăm cơ hội là sự thật, cho dù trăm phần trăm là giả, lấy tính cách của ta cũng tuyệt đối không lùi bước. Có người muốn đối phó với ta, ta rất thích ý, giống như bọn họ mong muốn.
Yêu Long nói:
– Nhưng đoán ra là người phương nào không?
Lý Vân Tiêu cầm lá thư trong tay trực tiếp đốt cháy, lạnh lùng nói:
– Có chút suy đoán, nhưng lười để ý. Đi tới đó chẳng phải sẽ biết sao?
Yêu Long cười khổ không thôi, hóa thành một ánh sáng ẩn vào trong cơ thể. Lý Vân Tiêu liền lập tức ra khỏi cửa, ném chỉ nam ra, đi tới cửa thành phía bắc.
Thành Hồng Nguyệt diện tích cực lớn, nhưng lại đang không ngừng mở rộng ra bên ngoài. Lý Vân Tiêu ra khỏi phía bắc thành liền không hề bị quy định cấm bay của thành Hồng Nguyệt quản chế, trực tiếp hóa thành một luồng ánh sáng bay đi.
Sau nửa canh giờ, ở khoảng cách hơn hai trăm dặm chính xác thấy một chiếc cầu bắt ngang qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806417/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.