Mai Cốt Sơn vẫn quy Huyết Thần cung chưởng quản, là danh sơn bảo địa có tiếng của Đông vực, vô số vũ giả ẩn núp trong đó tu hành, nhưng sau chuyện đại ma, phong ấn mở ra, cùng với biến cố theo đến là linh khí bắt đầu trôi đi, biến thành nơi vô bổ, thêm vào ma kiếp để quá nhiều vũ giả vẫn lạc, Mai Cốt Sơn đã từng danh dương thiên hạ, bảo địa của tán tu tụ tập lập tức trở nên hoang vu.
Lý Vân Tiêu lâm không bay ra Mai Cốt chi địa, thần niệm một đường đảo qua, phát hiện vũ giả chỉ vẻn vẹn có hơn mười người, hơn nữa đều là thực lực thấp kém, chỉ nghe hai người ở phía dưới thấp giọng nói nhỏ.
– Sư huynh, quả nhiên miễn phí sẽ không tốt a, nơi đây linh khí không lớn bằng lúc trước, chẳng trách người Huyết Thần cung huỷ bỏ thu phí.
– Phải a, sớm biết trở nên như vậy, sẽ không cần chúng ta tiêu tốn lượng lớn nguyên thạch truyền tống đến, lần này ngay cả nguyên thạch di chuyển cũng thu không trở về.
– Bất quá ít người cũng có chỗ tốt của ít người, chúng ta tu luyện sẽ không có người quấy rầy. Vô luận là ở đâu, chỉ cần đi cùng sư huynh, liền vượt qua bất kỳ Linh sơn bảo địa.
– Ai, vũ đạo duy gian, sư huynh chỉ muốn một lòng chứng vô thượng đỉnh cao, ngoài ra trong lòng không có suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác.
– Tại sao? Vũ đạo đỉnh cao liền hấp dẫn ngươi như thế sao? Nếu như người mình yêu cũng không để ý, muốn vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806358/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.