Trong mắt Lý Vân Tiêu loé ra một trận tinh mang, ngâm tiếng nói:
– Sự tình cũng không hề nghiêm trọng như ngươi nghĩ, ngươi đã quên những người ở Hóa Thần Hải kia sao? Mỗi người bọn họ đều tu luyện ma công, Kỳ Thắng Phong không phải cũng đoạt Đế Quân tàn thể sao? Nếu như ta có thể thành công luyện hóa Ma Nguyên quả này, không chỉ có thực lực tăng mạnh, hơn nữa đối với đề kháng ma nguyên lực cũng sẽ tăng lớn, sau đó liền không cần lo lắng ta sẽ nhập ma.
Yêu Long không nói gì nói:
– Đã hóa ma thân, ở đâu nhập ma?
Lý Vân Tiêu nhếch miệng cười nói:
– Không thử, làm sao biết.
Cả người Yêu Long đều cụt hứng, hắn biết tính cách của Lý Vân Tiêu, chưa từng có sức mạnh nào có thể ngăn cản hắn thử nghiệm những ý nghĩ mạo hiểm kia, khổ sở nói:
– Ta còn trông cậy vào ngươi sớm một chút khôi phục lực lượng, thay ta luyện chế thân thể. Hiện tại ta thật lo lắng một khi ngươi nhập ma, không làm chủ được ý nghĩ, liền đem ta luyện hóa mất.
– Vậy ngươi liền cầu khẩn đi.
Lý Vân Tiêu cười to, sau đó liền hướng Ma Nguyên quả đi đến.
Trái cây kia tựa hồ cảm ứng được nguy hiểm, toàn bộ cành lá đều đong đưa, đột nhiên từ trên mặt đất rút rễ lên, hướng về chân trời bỏ chạy.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười, cảnh tượng bốn phía không ngừng biến hoá, mặc trái cây kia chạy ra sao, đều trước sau cách Lý Vân Tiêu càng ngày càng gần.
– Nghe Đế Già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806355/chuong-1211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.