Hứa Diễm khẽ cười nói:
– Coi như là khen thưởng một huyền khí cấp chín cho tiểu hữu, cũng chưa chắc không thể.
Hắn hoàn toàn tự tin nhìn Lý Vân Tiêu, bất kể là Thánh Vực thượng tân chi lễ, hay là huyền khí cấp chín, đối với vũ giả mà nói đều là hấp dẫn trí mạng, coi như là một phương hào kiệt hoặc là đứng đầu một phái, cũng không cách nào chống lại dụ hoặc.
Lần này càng là gây nên mọi người bất mãn, ngay cả một ít người Thánh Vực may mắn còn sống sót, cũng nhíu mày.
– Hứa đại nhân, vừa nãy Hư Không Vũ Đế cùng ma đầu đánh nhau, ta dùng vô địch thần nhãn xem rõ rõ ràng ràng, chi tiết nhỏ trong đó cũng đều nhớ vào não hải, không bằng ta theo ngài về Thánh Vực thay ngài giải thích nghi hoặc đi. Thượng tân chi lễ không dám, chỉ cần cho ta một huyền khí cấp chín là tốt rồi.
Một tên Vũ Đế cường giả mặt dày tiến tới, híp mắt nói, vì biểu hiện vô địch thần nhãn của hắn lợi hại, còn không ngừng nháy mắt, từ trong mắt phát sinh đạo đạo ánh sáng màu xanh.
– Vô địch thần nhãn công của ngươi tính là gì, ngươi cũng biết Nam Cung gia ta đời đời tu Viên Linh Thiên Lam Yêu nhãn, mới là Đồng thuật cao cấp nhất thiên hạ, không chỉ có thể quan sát nhìn xa, còn có thể xuyên thấu cản trở, mắt nhìn ngàn dặm.
Lại có một tên Vũ Đế tiến lên nói, con ngươi không ngừng vòng tới vòng lui, phát sinh lam quang, cuối cùng ngưng mắt nhìn Hứa Diễm, lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806351/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.