Giờ khắc này Đế Quân đã là đèn sắp cạn dầu, hóa thành dáng vẻ yêu ma giương nanh múa vuốt, nhìn như dữ tợn khủng bố, nhưng ai cũng biết đã là cung giương hết đà, khó thoát một kiếp.
– Thả ngươi? Thân là bộ phận của ta, dĩ nhiên ngu xuẩn như vậy, thả ngươi đi ra ngoài mất mặt sao?
Đế Dạ lạnh lùng cười nói:
– Vừa nãy ta công kích đám nhân loại kia, bất quá là phô trương thanh thế. Ngươi cho rằng bằng thủ đoạn của ta, nếu như có tâm giết bọn họ, ai có thể trốn được? Mục đích bất quá chính là vì dẫn các ngươi đi ra mà thôi, không nghĩ tới quả nhiên có ngu xuẩn rút lui.
Đế Quân phẫn nộ gào thét nói:
– Muốn hấp thu ta, ta thà rằng tự bạo Chân Ma nguyên, mọi người cùng nhau đồng quy vu tận.
– Hừ, tự bạo? Vậy cũng phải có cơ hội này mới được.
Đế Dạ trong nháy mắt liền na di qua, một quyền trực tiếp đánh vào trong cơ thể Đế Quân, đột nhiên lấy ra ma nguyên của hắn, ở dưới ma lực cường đại ràng buộc, sắc mặt Đế Quân hoàn toàn trắng bệch, mạnh mẽ chống lại không có kết quả, khí tức càng ngày càng yếu.
Trong một phương trận doanh, đột nhiên Hạ Dụ Nam nói:
– Hứa Diễm đại nhân, lần này như thế nào cho phải? Nếu như Đế Dạ hấp thu ngốc ma đầu kia, sợ là thực lực tăng gấp mấy lần, đại gia càng sớm mất mạng.
Sắc mặt Hứa Diễm vẫn trắng xám, cay đắng lắc đầu nói:
– Ta đã tiêu hao hết nguyên khí, trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806341/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.