“Ầm ầm, ầm ầm”
Sau tiếng nổ vang thứ nhất, thanh âm liền không ngừng truyền tới, Lý Vân Tiêu cũng khó có thể nhập định, mày nhăn lại, chậm rãi giương đôi mắt.
– Bằng hữu, Hứa đại nhân bọn hắn thật sự gặp phải phiền toái.
Hạ Dụ Nam vội vàng từ không trung đáp xuống, vội la lên:
– Chúng ta tranh thủ thời gian đi cứu viện đi.
Lý Vân Tiêu nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói:
– Vẫn nên để ta đi thôi, chút thực lực cặn bã đó của ngươi, đi cũng chỉ thêm phiền toái.
Hạ Dụ Nam:... ”
Hắn biết rõ Lý Vân Tiêu nói không sai, ngượng ngùng nói:
– Khục, khục khục, cái này..., vậy thì xin nhờ bằng hữu rồi.
Lý Vân Tiêu nhẹ “Ân” một tiếng, liền hóa thành một đạo quang mang, lao về hướng năng lượng chấn động kia.
Chân trời không ngừng truyền đến chấn động cự đại, có thể thấy tình hình chiến đấu cực kỳ thảm thiết, rung động nhân tâm.
Những cường giả Võ Tôn kia không ít bị dư âm đánh trung, không may trực tiếp tan thành mây khói, cho dù vận khí tốt hơn một chút cũng bị đánh cho trọng thương, khiến thương thế tăng thêm, càng thêm khó có thể chống cự ma khí xâm lấn, sau đó rất nhiều Võ Tôn bị ma hóa, sau đó lập tức cũng vọt vào trong chiến trường.
– Những người ma hóa này, toàn bộ giết hết đi.
Trong mắt Hứa Diễm lộ ra vẻ lăng lệ ác liệt, hoàn cảnh này không cho phép nửa điểm nhân từ, trong mắt một gã Võ Đế hiện lên một tia sát cơ, bảo kiếm trong tay chém ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806332/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.