Hắn lộ ra nụ cười, hai tay bấm niệm pháp quyết, nhổ ra một ký hiệu cổ quái, quát:
– Vật
Toàn bộ bầu trời một mảnh yên lặng, không có chút thanh âm nào, chỉ nghe thấy tiếng gió vù vù mà qua.
Đế Già nhướng mày, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc ra, nhìn bộ dáng kia của Lý Vân Tiêu, quả thật toàn thân đã ma hóa, nhân tiện nói:
– Còn không mau qua đây tham bái ta?
Trong lòng mọi người đều chấn động, kinh hãi nhìn qua Lý Vân Tiêu, Mạc Tiểu Xuyên và Hác Liên Thiểu Hoàng tim như vọt lên cổ họng, hốc mắt dần dần trợn to, khẩn trương vạn phần.
– Tham bái?
Khóe miệng Lý Vân Tiêu cong lên một đường vòng cung, cười nói:
– Đầu óc ngươi bị nước vào sao?
– Cái gì?
Thân hình Đế Già chấn động, sợ hãi nói:
– Ngươi, ngươi quả thật đã ma hóa, làm sao có thể? Mặc dù là chiêu Đồng thuật Ám Dạ vừa rồi, ta cũng cảm nhận được rõ ràng ma khí trong đó, vì sao lại không bị ta khống chế?
Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện lên một tia trào phúng, khẽ cười nói:
– Ta bị ma hóa cũng không phải lần đầu, loại ma hóa trình độ này còn không cách nào lau đi thần thức của ta. Hơn nữa...
Thanh âm của hắn đột nhiên lạnh lẽo, nhàn nhạt nói:
– Chính là bởi vì bị ma hóa có thể tăng cường lực lượng, ta mới có thể cho ma khí của ngươi nhập vào cơ thể, nếu không ngươi cho rằng chút ma khí buồn cười kia của ngươi có thể xâm nhập vào cơ thể ta sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806320/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.