Tào Á Tinh nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói:
– Người này tuy rằng chỉ có tu vị Võ Tôn nhất tinh, nhưng có chút át chủ bài, tương đối khó giải quyết. Hơn nữa ta và hắn từng gặp mặt một lần, coi như là cố nhân, không đành lòng khiến hắn táng thân nơi đây, nhưng hắn tự tiện xông vào Huyết Thần Cung ta, trái với quy củ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thực khiến ta khó xử ah. Mong rằng Vũ trưởng lão và chư vị thành viên trưởng lão đoàn giúp ta giải quyết nan đề.
– Thì ra là thế, tiểu tử này chỉ có tu vị Võ Tôn, ta thấy hắn một thân nhuệ khí mười phần, máu huyết trong cơ thể khẳng định rất bổ dưỡng, vừa vặn cho huyết nô của ta ăn
Vũ trường lão mặt mày méo mó cười cười, nhe răng cười nói:
– Tào trưởng lão, vậy ta cũng không khách khí.
Tào Á Tinh lạnh nhạt nói:
– Xin cứ tự nhiên, bất quá hắn cũng có chút thủ đoạn, Vũ trưởng lão ngàn vạn chớ khinh thường.
– Ha ha, đa tạ nhắc nhở.
Vũ trưởng lão nào để ý đến loại nhắc nhở này, cười lớn chụp một chưởng tới Lý Vân Tiêu nói:
– Kính dâng ra một thân máu huyết cho ta đi, đây là vinh dự lớn lao của ngươi đấy.
Cường giả Võ Tôn bốn phía đều lộ ra vẻ hâm mộ, có thể luyện hóa máu hueyét toàn thân một gã Võ Tôn, cũng là kỳ ngộ khó được, bởi vì Võ Tôn đối với bọn họ mà nói không phải dễ dàng đánh chết như vậy. Đối phương đánh không lại một lòng cầu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806272/chuong-1128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.