Thương lạnh nhạt nói:
- Ngoại trừ người thất đại Thương Minh, còn lại cơ bản đều chết hết, lấy sức mạnh của Tứ Cực môn, cộng thêm chúng ta, ngược lại cũng không cần sợ hãi cái gì. Nếu phụ thân ngươi lựa chọn hợp tác với chúng ta, thì nhất định có ý nghĩ cùng thực lực của hắn, ngươi không cần quan tâm.
Sắc mặt Đường Kiếp trầm xuống, chỉ cảm thấy một bụng khó chịu.
Đường Kiếp hừ lạnh nói:
- Động tác lớn như vậy, vẻn vẹn là giết một ít tiểu lâu la, hiệu quả quá kém.
Lê nhìn hắn một chút, lạnh nhạt nói:
- Mục đích của chúng ta cũng không phải giết người, mà chỉ là chữa trị Hỗn Thiên Nghi mà thôi, bây giờ nhìn lại, đã làm được.
- Lý Vân Tiêu, ngươi tuyệt đối đừng chết a, ta chờ tự tay lột da ngươi a.
Sắc mặt Lý Dật tràn đầy dữ tợn, hung hăng nói.
Thương nói:
- Có cơ hội, đi thôi.
Quyết định của hắn chính là mệnh lệnh cao nhất, tuy rằng Đường Kiếp tâm có bất mãn, nhưng mà sẽ không phản kháng.
Lê lấy ra Cửu Lê trống trận, mọi người từng cái nhảy lên, trống trận lập tức hóa thành một đạo ánh sáng màu trắng, bay về phía chân trời, biến mất ở xa xa.
Trên mặt đất hoàn toàn tĩnh mịch, khắp nơi đều có thể nhìn thấy thi thể, này đều là chỗ cách thần quang khá xa, bị chấn động ra, những chỗ trực tiếp bị bắn trúng từ lâu là hài cốt không còn.
Lần này Thương Minh song quyết không nghĩ tới dĩ nhiên sẽ là kết cục như vậy, Tống Nguyệt Dương thành được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806249/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.