Thôi Bác cũng bị luân phiên biến cố làm khiếp sợ, vừa nghe Lý Vân Tiêu nói như vậy, tay phải lập tức đánh ra, quát lên:
- Dừng tay.
Một luồng đế oai lao đến trên pháp bàn, trong nháy mắt áp chế lại kiếm thế của Trần Phong, dần dần dập tắt, một lực vô hình càng là đem Trần Phong ràng buộc, để cho hắn không cách nào nhúc nhích.
- Thôi Bác, ngươi muốn làm gì?
Chu Khả Đĩnh kinh nộ mà xuống, quát lên:
- Ngươi dám xuất thủ với công tử nhà ta?
Thôi Bác lạnh lùng theo dõi hắn, khinh thường nói:
- Chuyện cười, ta thân là người chủ trì vũ quyết, phàm là có hành vi phá hoại vũ quyết tiến hành, nhẹ thì xuất thủ ngăn lại, nặng thì xuất thủ đánh giết, ngươi nói ta có dám hay không?
Chu Khả Đĩnh thay đổi sắc mặt, cả giận nói:
- Ngươi muốn cùng Đao Kiếm Tông ta là địch?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu xoay chuyển đi qua, hừ nói:
- Cùng Đao Kiếm Tông là địch? Khẩu khí thật lớn a, ngươi tính là thứ gì, Thương Minh trải rộng thiên hạ, liên thủ lại coi như là Thánh Vực cũng không dám dễ dàng nói “là địch”, ngươi đây là muốn gây xích mích Thương Minh cùng Đao Kiếm Tông kết thù sao? Cừu hận như vậy, ngươi dám làm chủ sao?
Chu Khả Đĩnh cả kinh, nhất thời ách ngữ nói không ra lời, nếu thật trêu đến Thương Minh cùng Đao Kiếm Tông kết thù, sợ rằng Trần Đoạn Thiên là cái thứ nhất lột da hắn.
Bảy đại thế lực dưới Thánh Vực, lẫn nhau trong lúc đó tuy rằng ở chung hòa thuận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806224/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.