Trong lòng ba người đều chấn động, ý tứ trong lời nói của Lạc Vân Thường bọn họ đều nghĩ đến, người có thực lực này, xác thực là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Sắc mặt Mạc Tiểu Xuyên nghiêm túc nói:
- Hơn nữa Vũ Văn Bác chạy trốn tới nơi đây hướng về Vân thiếu cầu cứu, lại không đi Vạn Bảo lâu, người giết hắn này chẳng lẽ chính là người Vạn Bảo lâu?
Hác Liên Thiếu Hoàng lắc đầu nói:
- Ngươi phân tích cũng có đạo lý, thế nhưng giải thích như thế nào Bạch y nhân kia nói tới mệnh lệnh của chủ thượng?
Mạc Tiểu Xuyên gõ trán, trầm tư nói:
- Điều này cũng chính là chỗ nghĩ mãi mà không ra, Bạch y nhân kia xác thực nói mệnh lệnh chủ thượng không được ở chỗ này giết người, tựa hồ đối với Thiên Nguyên thương hội vô cùng chiếu cố.
Hắn lộ ra vẻ quái lạ nhìn Đinh Linh Nhi.
Con ngươi của Lạc Vân Thường co rụt lại, cả giận nói:
- Mạc Tiểu Xuyên, ngươi đây là cái ánh mắt gì?
Mạc Tiểu Xuyên cười khổ một tiếng, đem khuôn mặt ngắt đi qua nói:
- Không thể không khiến người ta liên tưởng a!
Cả người Đinh Linh Nhi chấn động, run giọng nói:
- Vân thiếu là bởi vì cái này mà hoài nghi ta sao?
- Không chỉ như vậy.
Mạc Tiểu Xuyên than thở:
- Nếu như ta không có nghe sai, Vũ Văn Bác ở trước khi hồn phi phách tán, chỉ lo Vân thiếu thực lực không đủ đi tìm người báo thù, vì vậy không chịu đem ngọn nguồn sự tình nói ra, mà chỉ nói…
Hắn ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806215/chuong-1071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.