Tường Tử khổ não nói:
- Ta tiến vào tầng thứ tám thời gian quá ngắn, Tiêu Cảnh Minh kia đã ở bên trong khôi phục như lúc ban đầu, trận địa sẵn sàng đón quân địch, bằng không thắng bại khó biết, chịu thiệt ở lúc trước tốc độ quá chậm.
Đường Tâm nghe vậy, cả kinh nói:
- Làm sao? Bên trong không phải không gian đơn độc sao? Các ngươi dĩ nhiên gặp mặt?
Sắc mặt Tường Tử trắng bệch, tiêu hao thực sự quá lớn, gật đầu nói:
- Không sai, tầng thứ tám là một Thế giới cộng đồng, hơn nữa không có thời gian hạn chế, điều kiện thủ thắng duy nhất chính là trong thuật tháp chỉ còn một người.
Thôi Nguyên cau mày nói:
- Nếu là như vậy, chỉ còn một người liền thắng lợi, vậy như thế nào tiến vào tầng thứ chín? Không phải còn lại một người liền có thể bước vào tầng thứ chin chứ?
Thôi Bác lắc đầu nói:
- Tuy thuật tháp này có chín tầng, nhưng có giới hạn ba mươi tuổi, vì lẽ đó từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể ở trước ba mươi tuổi bước vào cấp chín, nên tình huống tầng thứ chín không thể nào biết được, thế nhưng các cường giả ở tầng thứ tám gặp gỡ, là có ghi chép, lần trước có hai người đồng thời bước vào tầng thứ tám, vẫn là chuyện ngàn năm trước, không nghĩ tới lần này dĩ nhiên một lần tiến vào ba người.
Âm thanh của Tu Đan Hà đột nhiên vang lên nói:
- Hừ, cái gì ba người, ba người này đều không rõ thân phận, không rõ lai lịch, nếu như chỉ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806203/chuong-1059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.