Nàng thoáng cái đột nhiên có cảm giác như vạn niệm đều diệt, chỗ ký thá tinh thần để nhiều năm qua đau khổ chống đỡ thoáng cái đã sụp đổ, cả người trong lòng cảm thấy cực kỳ trống rỗng.
Giờ khắc này, nàng có cảm giác như muốn trút bỏ tất cả, trút bỏ đi bao phục luôn đeo trên lưng, thoát khỏi thế giới hỗn loạn phức tạp này, tất cả những gì làm trong những năm gần đây vào thời khắc này dường như đều không có ý nghĩa gì nữa cả.
Đinh Bằng khẽ nói:
- Đó là cha bất công, nếu ngươi đã có ý muốn trả thương hội cho ta, vậy thì hiện giờ trả đi.
Đinh Linh Nhi thống khổ nói:
- Nếu ngươi đã trưởng thành, đã có ý nghĩ của mình, vậy thì thương hội này tỷ tỷ cũng mặc kệ. Ta dù sao chỉ là một nữ tử, cơ nghiệp của cha sớm muộn đều sẽ do ngươi thừa kế, nhưng ngươi gánh chịu nổi sao?
Đinh Bằng nói:
- Điểm ấy tỷ tỷ cũng không cần lo lắng, người tài ba dị sĩ, các loại cao thủ trong tay ta tuyệt sẽ không ít hơn tỷ tỷ ngươi nắm giữ. Tăng thêm còn có Ngô công tử giúp ta, ta nhất định sẽ phát dương quang đại cơ nghiệp mà cha lưu lại.
Đinh Linh Nhi sắc mặt trắng bệch, cắn răng nói:
- Tốt, chuyện thương hội từ hôm nay liền do ngươi tới phụ trách, tỷ tỷ mặc kệ.
Vu Dung kinh hãi nói:
- Tiểu thư, việc này tại hệ quá nhiều, vẫn nên đợi hỏi qua lão gia rồi tính sau.
Đinh Bằng cả giận nói:
- Cẩu nô tài, chuyện Đinh gia ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806123/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.