Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Thông đạo tổn hại? Nếu như chỉ là tranh mua trật tự truyền tống thì nhiều lắm cũng chỉ phá hủy trận bàn thôi, chẳng lẽ...
Lệ Phi Vũ cả kinh nói:
-Vân thiếu có ý tứ là có người cố ý phá vỡ thông đạo?
- Ân, khả năng này rất lớn, nhưng không biết trình độ phá hư thế nào, chúng ta đi xem thử.
Lý Vân Tiêu cũng là mặt lộ vẻ thần sắc lo lắng, như lối đi kia hoàn toàn bị xấu, thì phiền toái.
- Xem thử? Chẳng lẽ ngươi có thể đo đạc phạm vi hư hao sao?
Tên đại sư Thuật Luyện bát giai kia sắc mặt cổ quái nói, trừng lớn mắt.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
- Không thể, ta chỉ có thể chữa trị toàn bộ hư hao thôi.
- À?
Thuật Luyện Sư bát giai kia há to mồm.
Mạc Hoa Nguyên cũng chấn động, cách chữa trị không gian thông đạo còn khó hơn xa chữa trị trận bàn quá nhiều, hơn nữa tai hoạ ngầm lớn nhất chính là nguy hiểm, tùy thời sẽ có khả năng bị cuốn vào không gian loạn lưu. Tuy rằng Lý Vân Tiêu cơ duyên thêm mưu lợi có thể miễn cưỡng hơn được hắn, nhưng hắn lại không cho rằng đủ thực lực chữa trị thông đạo nổi.
Cho nên hảo tâm nhắc nhở:
- Thông đạo phía sau trận bàn cơ hồ dã mịt mù không thể thấy được, tính nguy hiểm rất lớn.
Mạc Tiểu Xuyên miệt thị đảo qua tên kia Thuật Luyện Sư bát giai, cười nhạo nói:
- Mở to hai mắt xem thật kỹ đi, ếch ngồi đáy giếng.
Sau đó trừng Mạc Hoa Nguyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806113/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.