Thậm chí có người dưới kiếm ý nhộn nhạo này đột phá bình cảnh, liên tục khiếp sợ.
Mà hai đạo kiếm khí nhộn nhạo này đủ khiến cả thành Hắc Thiết, cả Mạc gia thành tro tàn. Mọi người dưới kiếm khí chiếu rọi đều nhắm mắt lại, không ngừng thối lui.
- Dừng tay!
Âm thanh ngưng trọng của tổ lão vang lên, quát:
- Lại đấu tiếp sẽ triệt để hủy thành Hắc Thiết này!
Khi tổ lão quát lên, kiếm quang đầy trời tán đi, hồi lâu mới dần dần biến thành màu đen, khôi phục màu sắc bóng tối bình thường. Ánh trăng sáng ngời chiếu xuống, cũng không còn lãnh ngạo như trước, giống như sau trận đấu kiếm vừa rồi đã cẩn thận hơn.
Cổ Phi Dương vẫn áo trắng như tuyết, đứng giữa trời cao.
Tinh Diệt Kiếm trong tay hắn biến mất, hóa thành từng đạo hào quang chẳng khác gì đom đóm bao phủ quanh người.
Hắn gật đầu nói:
- Lão đầu, Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết đúng là không tệ. Nhưng nếu không phải tu vị của ngươi thắng ta một bậc, bộ công pháp này không bằng kiếm quyết của ta.
Người ở chung quanh khiếp sợ, mở to mắt ra nhìn, chỉ mới hai chiêu mà thôi, bọn họ xem ra là không phân thắng bại. Nhưng sự thật như thế nào thì không người biết. Giờ phút này nghe Cổ Phi Dương nói thế thì liên tục kinh hãi.
Tổ lão im lặng thật lâu, bùi ngùi thở dài nói:
- Không qua mấy năm nữa, ta không phải đối thủ của ngươi.
Những lời này như tảng đá ném vào hồ nước, sinh ra rung động cực lớn, người cả Mạc gia chính tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806071/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.