Tuân Tri Minh nói:
- Nếu thật chỉ là Võ Tôn bình thường mà nói, sợ là đã ngã chết trong dung nham rồi.
Tễ Lâm cả kinh nói:
- Những dung nham này lợi hại như thế?
Tất cả mọi người khó mà tin được, Tuân Tri Minh hừ lạnh nói:
- Không tin thì ngươi thử xem!
Tự không ai dám thử, sắc mặt đều ngưng trọng, mắt thấy bảo tàng trước mặt, nhưng lại trông thấy bắt tới tay, tâm tư ngứa náy khó chịu, không cam lòng.
Tuân Tri Minh nói:
- Tễ hội trưởng đại nhân, nơi này tu vị các ngươi cao nhất, nghĩ biện pháp đánh ra một lối đi cho mọi người đi.
Tễ Lâm hừ lạnh nói:
- Ta cũng muốn nhìn một chút, có phải kinh khủng như Tuân tông chủ nói hay không.
Hắn vung trường bào màu vàng ra, hóa thành một đạo tàn ảnh bay tới.
Rầm rầm rầm...
Trong dung nham có ba tiếng nổ vang lên, ba dòng dung nham bay tới, bay múa xoay quanh qua nơi đây.
Tễ Lâm cả kinh, sợ hãi nói:
- Lĩnh vực vậy mà vô dụng?
Hắn và Tuân Tri Minh thất thần trong ngắn ngủi, liền xuất liên tục xuất chiêu đánh nát nham tương, phòn ngự mở ra bốn phía, vậy mà giẫm phải một kích bắn tới vượt qua dòng sông bên kia.
Rống!
Ngay thời điểm Tễ Lâm sắp sửa qua được bên kia, đột nhiên trong lúc này tỏng hỗn độn màu đỏ có tiếng gào vang lên, giống như mãnh thú gào thét, một đạo âm ba công kích truyền ra, đánh lên người Tễ Lâm, đánh hắn lui ra sau.
Phốc!
Tễ Lâm là Võ Tôn cửu tinh, vậy mà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806050/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.