- Rất khó, bàn tay kia ẩn chứa đại địa chi lực, có thể trấn áp một phương không gian, làm người ta không cách nào nhúc nhích, hơn nữa trong đó có lực ăn mòn rất lợi hại, thậm chí còn trên cả vụ mai chi khí mà ta tu luyện. Nếu như là Võ Tông bình thường bị bắt chặt, hẳn phải chết không nghi ngờ. Nhưng mà hắn thì ta không biết, tự cầu nhiều phúc. Hy vọng đừng chết mới tốt.
Mai Đông Nhi càng khóc thương tâm đến cực điểm, dốc sức liều mạng cầu nguyện.
Cẩn Huyên sắc mặt tái nhợt, tuy toàn thân lạnh như băng, bị hàn khí xâm nhập thân thể, nhưng hàn ý sâu trong lòng càng hơn một bậc.
Tễ Lâm nhìn qua mọi người chung quanh, trái lại muốn nhìn qua Lý Vân Tiêu vẫn lạc nhự thế nào, nhưng mà bọn họ nhanh chóng thất vọng rồi....
Bàn tay lớn bắt lấy Lý Vân Tiêu sinh ra hào quang màu trắng, thuần khiết như tuyết, giống như không nhiễm trần thế. Ngay sau đó là nhiều đạo hào quang bắn ra...
Hào quang thần thể của Lý Vân Tiêu quét dọn sạch sẽ khí tức ăn mòn, sau đó một tiếng yêu thú rống vang vọng trong bàn tay, cũng không phải âm thanh của bùn lầy.
Chỉ thấy một thân ảnh biến lớn, kéo căng bàn tay yêu thú, chính là Hồ Lô Tiểu Kim Cương, gào thét biến to lên, đánh ra một quyền vào bàn tay bùn lầy.
Phanh!
Bàn tay yêu thú bùn lầy bị một quyền của Hồ Lô Tiểu Kim Cương đạp nát, hóa thành từng khối bùn rơi xuống.
Thời điểm Hồ Lô Tiểu Kim Cương khom người xuống, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806042/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.