Chương trước
Chương sau
- Rất khó, bàn tay kia ẩn chứa đại địa chi lực, có thể trấn áp một phương không gian, làm người ta không cách nào nhúc nhích, hơn nữa trong đó có lực ăn mòn rất lợi hại, thậm chí còn trên cả vụ mai chi khí mà ta tu luyện. Nếu như là Võ Tông bình thường bị bắt chặt, hẳn phải chết không nghi ngờ. Nhưng mà hắn thì ta không biết, tự cầu nhiều phúc. Hy vọng đừng chết mới tốt.
Mai Đông Nhi càng khóc thương tâm đến cực điểm, dốc sức liều mạng cầu nguyện.
Cẩn Huyên sắc mặt tái nhợt, tuy toàn thân lạnh như băng, bị hàn khí xâm nhập thân thể, nhưng hàn ý sâu trong lòng càng hơn một bậc.
Tễ Lâm nhìn qua mọi người chung quanh, trái lại muốn nhìn qua Lý Vân Tiêu vẫn lạc nhự thế nào, nhưng mà bọn họ nhanh chóng thất vọng rồi....
Bàn tay lớn bắt lấy Lý Vân Tiêu sinh ra hào quang màu trắng, thuần khiết như tuyết, giống như không nhiễm trần thế. Ngay sau đó là nhiều đạo hào quang bắn ra...
Hào quang thần thể của Lý Vân Tiêu quét dọn sạch sẽ khí tức ăn mòn, sau đó một tiếng yêu thú rống vang vọng trong bàn tay, cũng không phải âm thanh của bùn lầy.
Chỉ thấy một thân ảnh biến lớn, kéo căng bàn tay yêu thú, chính là Hồ Lô Tiểu Kim Cương, gào thét biến to lên, đánh ra một quyền vào bàn tay bùn lầy.
Phanh!
Bàn tay yêu thú bùn lầy bị một quyền của Hồ Lô Tiểu Kim Cương đạp nát, hóa thành từng khối bùn rơi xuống.
Thời điểm Hồ Lô Tiểu Kim Cương khom người xuống, trên lưng của nó là Lý Vân Tiêu đang đứng, trên làn da của hắn sinh ra kim sắc quang mang, lập loè bất định, ngay cả hắn cũng kinh nghi không dứt.
- Tiểu tử này quả nhiên không chết!
Đàm Địa Quân thở ra một hơi, trong mắt lại càng thêm kiêng kị. Giờ phút này kim quang trên người Lý Vân Tiêu làm cho hắn cảm thấy rùng mình, dường như là công pháp cực kỳ lợi hại.
- Át chủ bài của tiểu tử này quá con mẹ nó nhiều!
Đàm Địa Quân thầm mắng không thôi, nhìn qua cảnh này, nhìn thấy Hồ Lô Tiểu Kim Cương đang đánh vào bùn lầy, mí mắt nhảy lên kịch liệt.
Hồ Lô Tiểu Kim Cương này hắn đã gặp một lần trên hội đấu giá, một quyền đẩy lui Tễ Lâm, làm cho người ta tưởng nó là khôi lỗi, cũng giống như huyền khí không sợ chết, cho nên mọi người cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng giờ phút này...
Đây thật sự là khôi lỗi sao? Thật không ngờ có linh tính, không người điều khiển cũng tự động công kích, hơn nữa đánh ra từng quyền, đây không phải là Kim Cang Quyền là cái gì?
Cho dù là khôi lỗi có thể điên cuồng áp chế yêu thú bát giai hay sao?
Không chỉ có Đàm Địa Quân, tất cả mọi người há hốc mồm, ngay cả Mai Đông Nhi đang khóc hoa lê đái vũ cũng khiếp sợ quên lau nước mắt, ngây ngốc nhìn cảnh kỳ dị kia.
Thân thể to lớn của Hồ Lô Tiểu Kim Cương lăn không đứng trên vũng bùn, chỉ cần có bàn tay lớn ngưng tụ lao tới thì nó đánh ra một quyền. Chuyện làm phức tạp mọi người, yêu thú lầy lội làm cho tất cả mọi người kinh hồn táng đảm vào lúc này giống như hài tử, bị đánh không còn cách nào khác, thời gian dần qua bàn tay ngưng tụ cũng càng ít.
Đột nhiên một bàn tay lầy lội bắn lên, trực tiếp chỉ hướng Lý Vân Tiêu, dường như yêu thú này có linh tính, hiểu người này là chủ nhân.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, nó bay lên trước ngăn cản Hồ Lô Tiểu Kim Cương nói:
- Tự mình thử xem!
Hắn nâng tay phải lên, nắm tay kim quang lập loè mang theo quyền kình kỳ dị hoạt động, đánh thẳng vào bùn lầy.
Phanh!
Không ngờ quyền kình đánh xuống giống như thiết chùy nện vào đậu hủ, bàn tay lầy lội nổ bung hóa thành vô số khối nhỏ.
Hí!
Cảnh này làm mọi người kinh hồn táng đảm, công kích của bùn lầy không nói tới khí tức ăn mòn kia, cho dù chỉ là lực lượng cũng là thực lực yêu thú bát giai, lại bị một quyền của hắn đánh nát.
Lý Vân Tiêu cũng sững sờ vì một quyền của hắn, kinh ngạc đứng trên trời cao, hắn nhìn kim sắc quang mang đầy trời, hồ nghi nói:
- Đây cũng là bất diệt kim thân sao? Vì sao ta cảm thấy có khiếm khuyết cái gì đó?
Giọng của Yêu Long truyền đến, nói:
- Đúng là khác xa Ngạo Trường Không, có phải là do tu vị của ngươi không đủ hay không?
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Tu vị cảnh giới và lực lượng thân thể hoàn toàn khác nhau, lực lượng bất diệt kim thân nhiều nhất chỉ sánh bằng Võ Tôn mà thôi, so sánh với uy thế hủy thiên diệt địa của Ngạo Trường Không thì không cách nào sánh bằng. Ta biết rõ Phách Thiên Luyện Thể Quyết đã đạt tới tận cùng, chắc hẳn còn công pháp bộ hạ mới đúng1
- Công pháp bộ hạ?
Yêu Long nói:
- Vậy làm sao bây giờ? Ngươi cũng không thể đi tìm Ngạo Trường Không nói muốn được, mười phần chín là bị chụp chết.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tạm mặc kệ, không có công pháp bộ hạ cũng tốt. Thân thể của ta hiện giờ không biết cần có bao nhiêu nguyên thạch nhồi vào, nếu thật sự tu luyện bất diệt kim thân tới mức của Ngạo Trường Không, sợ rằng cả đời này đừng mong khôi phục tới Cửu Thiên đỉnh phong.
Cẩn Huyên cũng từ rét run sinh ra một tia ấm áp, vội vàng kêu lên:
- Vân thiếu, mau tới đây!
Nàng lại sợ xảy ra chuyện xấu!
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không vội, ta vừa vặn cầm yêu thú luyện tập!
Tất cả mọi người toàn thân lạnh giá, kể cả Đàm Địa Quân cùng Tễ Lâm cũng biến sắc. Những người khác tránh yêu thú này như tránh ma quỷ, dùng toàn lực hy vọng có thể thoát được một mạng, hắn lại nói cầm nó ra luyện tập. Nếu như người trước mắt là Cửu Thiên Võ Đế thì còn nói qua, nhưng bày ở trước mắt lại là Lục Hợp Cảnh Võ Tông...
Thân thể Lý Vân Tiêu vừa mới tiến vào cảnh giới bất diệt kim thân, đang cần hợp nhất, hắn lăng không quát yêu thú bên dưới.
- Lộ ra chân thân đánh với bổn thiếu gia một trận, nếu để cho ta thoả mãn thì ta bỏ qua cho ngươi, bằng không chết!
Tất cả mọi người nghe được lời này, lập tức đầu đầy dấu chấm hỏi, cảm giác đầu óc của mình không đủ dùng.
Lý Vân Tiêu điểm tay một cái, đại địa tức nhưỡng hiển hiện ra trên đầu ngón tay, lăng không áp xuống, cả bùn lầy sôi trào lên, giống như dung nham núi lửa sắp phun trào.
- Xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người quá sợ hãi, trong bùn lầy yêu lực bành trướng, ngay cả bọn họ đứng trên mặt đất cũng cảm nhận được, cảm thấy thập phần khủng bố.
Rống!
Rốt cuộc một thân ảnh to lớn lao ra khỏi bùn lầy, chỉ lộ ra nửa người trên, tất cả đều là bùn lầy tạo thành, toàn bộ có mười hai cánh tay, hai mắt trống rỗng nhìn qua đại địa tức nhưỡng, lóe ra thần quang quái dị.
Đại địa tức nhưỡng diễn sinh vạn vật, chính là đại địa chi mẫu, thổ chi bản nguyên, đối với bất luận yêu thú thổ hệ gì cũng là vật báu vô giá.
Sau khi yêu thú lầy lội hiện thân, gầm thét lao về phía Lý Vân Tiêu, mười hai cánh tay không ngừng chộp tới.
- Ta hôm nay phải thử một chút, bất diệt kim thân của Ngạo Trường Không rốt cuộc là thế nào.
Lý Vân Tiêu ngạo nghễ cười một tiếng, năm ngón tay mở ra thu lấy đại địa tức nhưỡng, thân thể bay về phía yêu thú, ngưng tụ một quyền trên không trung, hóa thành hào quang chói mắt, giống như mặt trời, mặt trời luân chuyển, hào quang chiếu rọi tứ phương.
- Bất diệt kim thân, Bất Động Vương Quyền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.