Sắc mặt Đàm Địa Quân thay đổi, hắn đi lên vài bước nhìn qua mặt hồ, vẻ mặt cổ quái càng lớn, hắn phát hiện cái bóng của mình không phản chiếu trên mặt nước, chỉ nhìn thấy tảng đá trong nước hồ thanh tịnh mà thôi.
- Vân thiếu, đã xảy ra chuyện gì?
Mai Đông Nhi nhảy đến bên người Lý Vân Tiêu, thỉnh giáo, trong mắt mang theo kính nể.
Những người còn lại vẻ mặt cổ quái, cảm thấy thiếu niên này quá khó tin, vừa nhìn hắn, chờ hắn giải đáp.
Lý Vân Tiêu thở khẽ nói:
- Không biết.
Đàm Địa Quân:
- Có phải là muốn bàn điều kiện không? Nói đi!
Hắn đã quen cách làm người của Lý Vân Tiêu, không lợi không dậy sớm, không lợi không xuất lực.
Lý Vân Tiêu đổ mồ hôi, ngượng ngùng nói:
- Ta có tham lam như thế hay sao? Thật không biết, mặt hồ cổ quái thế này ta mới nhìn thấy lần đầu tiên.
Đàm Địa Quân lộ ra vẻ mặt hồ nghi, còn không tin tưởng, hỏi tiếp:
- Thực? Kỳ thật ngươi có thể đề điều kiện, có thể đáp ứng thì ta nhất định sẽ đáp ứng ngươi.
Lý Vân Tiêu:
- Là không biết thật sự!
Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, nghi ngờ nói:
- Các ngươi sẽ không bởi không có sinh linh mà không dám tiến vào a, gặp phải tình huống thế nào?
Đàm Địa Quân cười thần bí, nói:
- Chính ngươi thử xem, nhìn xem có đi qua được không!
Lý Vân Tiêu không nói hai lời, hắn giẫm lên mặt hồ. Trong thiên hạ này trừ nơi khủng bố như ngân hà trong vực ngoại tinh không ra, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806029/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.