- Đồng ý quyết định của Bắc Đấu Tông, nhanh giao ký lục chỉ châm ra đây, chờ mọi người xử lý.
Từng tiếng kêu vang lên, lúc trước còn có vài võ giả lẻ tẻ kêu to, càng về sau thì kêu thành từng đám, tất cả đều hiên ngang lẫm liệt, tất cả phẫn nộ không thôi, kiên định cho rằng thương hội xâm hại lợi ích của mọi người, yêu cầu thương hội phải trả lời.
Phương Thiên Hạc giận dữ hét:
- Tốt, tốt, tốt! Bắc Đấu Tông các ngươi quả nhiên tốt lắm! Đã không tiếc trở mình, như vậy...
Hắn còn chưa có nói xong, đột nhiên một tiếng hét chói tai vang lên, chen ngang lời của hắn, nói:
- Đây là ý của Trương tông chủ sao? Hắn dạy các ngươi làm người như vậy sao?
Bóng người trên không trung chớp động, trên đài là một bóng người, đúng là Tễ Lâm, trên mặt của hắn cũng giận dữ, nhưng mà trong mắt nhiều ra một tia kinh hoàng, không giống Phương Thiên Hạc tràn đầy phẫn nộ.
Vừa rồi Phương Thiên Hạc nói thế dường như là muốn khai chiến, Tễ Lâm ở phía sau sợ tới mức rốt cuộc ngồi không yên, vội vàng rống to chen ngang, hơn nữa người ta đã tát vào mặt một cái, hắn không thể không ra mặt.
Đúng như Lý Vân Tiêu nghĩ, Phương Thiên Hạc cấp bậc quá thấp, căn bản không có tiếp xúc tới cấp bậc Võ Đế, tự nhiên sẽ không biết Võ Đế đáng sợ cỡ nào. Mà Tễ Lâm thì khác, bản thân hắn là cường giả Võ Tôn đỉnh phong, khoảng cách Võ Đế chỉ kém một đường, nhưng một đường này là chân trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806026/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.